Thương Hi Nguyệt nhếch môi, đôi mắt hẹp dài cong lên: “Hắn không ngừng làm ầm ĩ, trưởng thôn thường xuyên phải tìm tới cửa, cuối cùng vẫn không có biện pháp nên đành rời đi.”
Mộc Lộ tưởng tượng ra cảnh đó: không nghe lời, phá phách, bị hàng xóm láng giềng tìm tới cửa,... Một người mang vẻ mặt nghịch ngợm, người còn lại thì khí chất trầm ổn, hai đứa trẻ có khuôn mặt giống nhau như đúc kéo đến trước cửa nhà hàng xóm để xin lỗi.
Cô nhịn không được mà cười khẽ “Quả thật là rất đau đầu.”
“Đúng vậy.”
“Nhưng mà,…”
Mộc Lộ nhìn về phía Thương Hi Nguyệt, lâm vào trầm tư.
Thương Hi Nguyệt: “Sao lại nhìn chằm chằm ta vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT