Mây đen tản ra, mưa tạnh hẳn, gió lớn cũng biến mất, Thương Hi Nguyệt tùy tiện đứng đó, cả người ướt đẫm bởi nước mưa. Hắn không làm gì để tránh mưa cả, đúng hơn là không để ý, đôi mắt hơi nhắm lại, tựa hồ đang nghỉ ngơi.
Cho đến khi một tia sáng chiếu qua đám mây, hắn mới lười nhác nhấc lên hàng mi dài, nói bằng giọng hơi khàn “Trời đã sáng rồi.”
Sau một đêm mưa, làn da thiếu niên càng tái nhợt, môi mỏng không có chút huyết sắc nào, xiêm y bị nước mưa xối ướt nhẹp phác họa ra thân hình, nhìn qua thật sự rất giống một mỹ nhân ốm yếu.
Đôi mắt thâm thúy của hắn lại hiếm khi lộ ra tia sáng.
Thương Hi Nguyệt đứng lên, chăm chú nhìn về hướng cách đó không xa.
Chẳng mấy chốc, trong rừng có ánh sáng chiếu xuống sau đó ánh nắng dần dần bao phủ khắp mặt đất.
Thương Hi Nguyệt thu hồi ánh mắt, khóe môi nhếch lên, quay đầu nhìn về người đàn ông đang ngất xỉu, bình tĩnh nói: “Ồ, vẫn chưa trở về.”
“Đợi ánh mặt trời rơi xuống trên người ngươi, cảm thụ được chút ấm áp yên bình, dưới tình huống như vậy…” Thương Hi Nguyệt cúi mắt, ôn hòa an ủi “...mà ch.ế.t đi, thì cũng sẽ không quá đau khổ.”
Khi đang nói, ánh sáng cũng dần lan đến nơi hắn đứng, thiếu niên đưa lưng về phía mặt trời, trên lưng được nhuộm đầy ánh nắng vàng khiến đôi mắt hắn càng thêm sâu thẳm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT