“Đoạn Chu.”
Thẩm Nguy phát hiện Đoạn Chu dường như đang tìm kiếm mình, nhưng lại có chút không giống lắm. So với dáng vẻ mất hồn mất vía hôm qua, rõ ràng hôm nay Đoạn Chu đã bình tĩnh hơn nhiều. Một mặt Thẩm Nguy cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại có chút hụt hẫng khó nói thành lời.
Chỉ một đêm đã chấp nhận được sự thật là mình biến mất sao?
Thẩm Nguy lúc này đang biến thành một con cún trắng nhỏ, liếm móng vuốt rồi thở dài. Đang định tiếp tục đi theo phía sau Đoạn Chu, thì thấy đối phương xoay người lại, trực tiếp ôm mình lên.
Tuy rằng bây giờ là một con cún trắng nhỏ, nhưng thân hình cũng không tính là nhỏ. Bị ôm vào lòng như thế này có chút kỳ quặc. Nhưng khi Thẩm Nguy định sủa hai tiếng, định giãy giụa một chút thì lại bị đặt xuống đất. Nó ngơ ngác nhìn Đoạn Chu.
Đối phương cúi đầu nhìn nó, nói: “Thôi, ta tự mình đi tìm Thẩm tông chủ. Ngươi chỉ là một con cún chưa từng tu hành, mang theo ngươi đi tìm hắn không tiện. Vậy thì, chia tay ở đây đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT