Trời sáng sớm, những tia nắng đầu tiên len lỏi qua khe cửa sổ chưa đóng kín, chiếu vào trong phòng. Thẩm Nguy khẽ nheo mắt, theo bản năng nghiêng mặt đi, một lúc lâu sau mới tỉnh hẳn. Giấc ngủ này thật sự rất thoải mái, hắn cũng không rõ tại sao bản thân lại ngủ say đến vậy. Có lẽ là do hôm qua leo núi, cưỡi ngựa quá mệt.
Nhưng so với hắn, người dậy sớm hơn lại chính là vị “kiếm tu nhân loại” bên cạnh. Vừa quay đầu, Thẩm Nguy đã thấy đối phương ngồi ngay ngắn trên ghế, trước mặt có đặt một chén trà, dường như đang đợi hắn tỉnh dậy.
"Đoạn huynh." Thẩm Nguy ngồi dậy, ngáp một cái rồi nói: “Ngươi dậy sớm quá.”
"Ngươi ngủ rất say." Đoạn Chu cả đêm không ngủ, sao có thể không dậy sớm được?
Có lẽ nhận ra sắc mặt Đoạn Chu không được tốt lắm, Thẩm Nguy đứng dậy, tiện tay khoác áo choàng, bước đến trước mặt hắn rồi ngồi xuống. Hắn nhìn kỹ đôi mắt đối phương, hỏi: “Đoạn huynh, có phải tối qua sàn nhà quá cứng nên ngươi không ngủ ngon?”
"Không có." Đoạn Chu bị những suy đoán trong lòng giày vò suốt một đêm, hôm nay tinh thần có chút uể oải.
Thực ra, với loài Giao mà nói, đừng nói một đêm, dù có mấy ngày mấy đêm không ngủ cũng chẳng sao. Nhưng tâm trạng của Đoạn Chu lại mệt mỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play