Giống như mình bị mũi tên bắn trúng, đối phương cũng lấy được lực lượng nghiệp hóa. Loại lực lượng này hi hữu như thế, là tâm tình đến từ thế giới nội tâm, theo lý thuyết là không thể bị phục chế. May mà đằng sau không có bị va chạm, chiêu hoá thân thành một đao giếng phía sau, đối phương không có khả năng phục chế. "Người này là ai?" "Mẹ của ngươi là ai? Nàng có phải rất xinh đẹp hay không, có phải hay không...có ích hơn so với ta?" Tiểu Ngư Kiền không có trả lời vấn đề của Bạch Vụ. Hiện tại đối với Bạch Vụ, nàng cũng không phải muốn giết chết Bạch Vụ, dù sao thì Bạch Vụ cũng đã cứu mạng nàng. Nhưng chuyện này không có nghĩa là, sự chán ghét đối với mẹ của Bạch Vụ, cũng cùng nhau biến mất.
Bạch Vụ cười khổ: "Ngươi có thể sẽ không tín, ta chưa từng gặp nàng.t nhất là ta không nhớ nổi..." "Trách không được trong trí nhớ của ngươi không có nàng. Hoá ra ngươi không có mẹ" Tiểu Ngư Kiền lộ ra vẻ mặt bình tĩnh nói. Bạch Vụ khóe giựt giựt mắt, vị mẹ nhỏ này nói chuyện, là so với quái nhân mặt nạ thứ nhất càng làm cho người ta lên huyết áp. "Thế nhưng người có mẹ...bằng không thì Bạch Viễn sinh với ai chứ." "Ta không biết" "Ngươi không hiếu kỳ sao?" "Hiếu kỳ, thế nhưng không có ý nghĩa. Ta cũng không muốn hỏi Bạch Viễn." Bạch Vụ nói chính là nói thật, nếu như mẹ của mình ở trong mắt Bạch Viễn, cũng là một công cụ người thì sao? Kết cục của nữ nhân này, đại khái là rất thảm. Quả đấm của hắn không tự chủ nắm chặt một ít, Tiểu Ngư Kiền mở miệng nói: "Bạch Viễn vì sao không chịu gặp ta...ngươi đến tìm ta là muốn làm cái gì?" "Vấn đề thứ nhất ta không trả lời, người về sau tự mình suy nghĩ, nguyên nhân ta tới tìm người, vừa
rồi đã nhắc đến, người truy sát người kia, rốt cuộc là ai?" "Ngươi ăn trước đi, ta nhớ được người thích ăn đồ ngon, ta vốn muốn hạ thuốc độc, khiến cho người bị thổ tả, người làm người không tệ, ta không độc ngươi." Tiểu Ngư Kiền nói rất chân thành. Bạch Vụ dở khóc dở cười, nữ nhân này là thực sự không nói dối, nhưng ít ra phải học cách chuyển hướng chủ đề. Bạch Vụ phát hiện ra mình hai lần nhắc đến người săn đuổi là ai, Tiểu Ngư Kiền đều chuyển hướng chủ đề. "Được rồi, ta sẽ ăn trước, nhưng người phải nói cho ta biết, người săn đuổi là ai, hơn nữa không cho phép chuyển hướng chủ đề" Tiểu Ngư Kiền biết không lảng tránh được chủ đề này, nhưng vẫn không quá muốn nói cái chủ đề này: "Ta sợ người đi tìm gã, ngươi không đánh lại gã. Người tìm gã, gã có thể hung hăng sửa trị ngươi một phen, không được, gã sẽ đánh chết ngươi." "Ta không đi tìm gã. Nhưng ta rất muốn biết tiền căn hậu quả. Gã vì sao săn đuổi ngươi, gã rốt cuộc là ai. Ngươi một mực ở lại chỗ này, là vì có nguyên nhân gì, hay là bởi vì người chỉ có thể ở lại chỗ này?"
Bạch Vụ vừa ăn đồ ăn "cảm tạ ân mẹ nhỏ không hạ độc", vừa hỏi. "Ngươi có thể chỉ hỏi một câu một lần hay không, ta không nhớ ra, không đúng, ta nhớ ra được, nhưng người một lần chỉ có thể hỏi một câu, ừ, không sai." Tiểu Ngư Kiền trông như không thông minh lắm. Bạch Vụ gật gật đầu, ngấu nghiến một chiếc bánh rán nhân mứt dâu tây sặc sỡ hơn cả nấm độc, nói: "Người săn đuổi là ai?" "Không biết. Ta chưa từng hỏi tên, trong trí nhớ của gã cũng không có bất kỳ manh mối nào, gã nắm giữ một bộ phận năng lực của ta, ta cũng không dám tiến vào trí nhớ của gã" "Ta đã từng bị lừa một lần, ta đã bị lừa, ta cố ý, ta là không biết...ta là cố ý" Bạch Vụ đại khái đã hiểu, người này nếu là người săn đuổi, vậy tự nhiên sẽ bố trí cạm bẫy. Gã rất có thể cũng giống như mình, phát giác được môn đạo ở đây. Chẳng qua muốn tìm được Tiểu Ngư Kiền, vậy phải xuyên qua bao nhiêu cánh cửa? Cho dù trước khi người săn đuổi đến, Tiểu Ngư Kiền cũng không có ẩn giấu quá sâu... Bạch Vụ mơ hồ phát giác ra, năng lực của đối phương có khả năng không chỉ là ăn cắp kỹ năng của đối thủ, còn có năng lực càng cường đại hơn.
Mà ăn cắp một bộ phận năng lực của Tiểu Ngư Kiền, người này lại càng thêm rõ ràng thế giới này. Tiểu Ngư Kiền cũng từng nghĩ đến từ trong trí nhớ của người bị trao đổi ký ức ở nơi này để hiểu rõ lại lịch của người này. Nhưng rất tiếc...đối thủ đã thông qua nắm giữ một bộ phận năng lực của Tiểu Ngư Kiền, để chế tác "cạm bẫy". Làm rõ quá trình, Bạch Vụ còn nói thêm: "Năng lực của người săn đuổi, ngươi có rõ ràng không?" "Không rõ ràng lắm...rất đáng sợ, không thể để cho gã đụng vào người, thế nhưng gã có rất nhiều thủ đoạn đụng vào người" "Ví dụ như?" "Mũi tên màu đỏ, dây leo thực vật, còn có chim nhỏ, sâu bướm...gió kỳ quái. Gã có rất nhiều năng lực...ta không thể nhớ hết. Ta nhớ hết, chỉ là ta đã quên." Ta nhớ hết, chỉ là ta đã quên...Bạch Vụ không biết nên đánh giá vị mẹ nhỏ này như thế nào.
Nhưng từ tin tức Tiểu Ngư Kiền cho ra mà nói, dường như đã có thể nói rõ một vài vấn đề. "Mũi tên màu đỏ là năng lượng thuần túy, dây leo thực vật, chim nhỏ, côn trùng...những thứ này là

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play