Nghe xong lời nói này của quái nhân mặt nạ thứ nhất, Bạch Vụ bỗng nhiên có một loại cảm giác đây là một cái cục. Nếu một trong những người chế định kế hoạch thuyền cứu nạn chính là Bạch Viễn, như vậy viện bảo tàng ký ức là do y tận lực thiết kế sao? Năng lực của y là cái gì? Sự chán ghét đối với Bạch Viễn, khiến cho cảm tình của Bạch Vụ lúc này rất phức tạp. Quái nhân mặt nạ thứ nhất cũng đã phát giác ra, từ việc Bạch Vụ gọi thẳng tính danh của lão Bạch, cùng với ngữ khí nhắc đến lão Bạch lúc trước, y nhạy bén bắt được điểm này -- quan hệ của đôi cha con này, chỉ sợ là có chút kỳ quái. Chẳng qua quái nhân mặt nạ thứ nhất không có ngăn cản, cũng không có ý đồ cải biến cái gì, theo y, đó là việc nhà của lão Bạch, hoặc là...một ít sở thích quái ác của lão Bạch, lại hoặc là một ít kế hoạch thủ đoạn của lão Bạch?
Nghe xong lời nói này của quái nhân mặt nạ thứ nhất, Bạch Vụ bỗng nhiên có một loại cảm giác đây là một cái cục. Nếu một trong những người chế định kế hoạch thuyền cứu nạn chính là Bạch Viễn, như vậy viện bảo tàng ký ức là do y tận lực thiết kế sao? Năng lực của y là cái gì? Sự chán ghét đối với Bạch Viễn, khiến cho cảm tình của Bạch Vụ lúc này rất phức tạp. Quái nhân mặt nạ thứ nhất cũng đã phát giác ra, từ việc Bạch Vụ gọi thẳng tính danh của lão Bạch, cùng với ngữ khí nhắc đến lão Bạch lúc trước, y nhạy bén bắt được điểm này -- quan hệ của đôi cha con này, chỉ sợ là có chút kỳ quái. Chẳng qua quái nhân mặt nạ thứ nhất không có ngăn cản, cũng không có ý đồ cải biến cái gì, theo y, đó là việc nhà của lão Bạch, hoặc là...một ít sở thích quái ác của lão Bạch, lại hoặc là một ít kế hoạch thủ đoạn của lão Bạch?
Ai biết được! "Đáng ra y có thể làm được nhiều hơn thế. Ngươi không cảm thấy tức giận khi y bỏ ngươi lại một mình sao? Một ngày nào đó người sẽ gặp khó khăn vì thiếu chỗ dựa, rơi vào khốn cảnh. Một ngày nào đó trong tương lai ngươi cũng sẽ...bởi vì trên đường không hề có người đồng hành, mà cảm thấy cô độc cùng với mệt mỏi, ngươi liền..." "Dừng, dừng lại. Ta cự tuyệt spoiler như vậy. Nếu như ta trong tương lai cải biến mọi thứ, ngươi có thể tiết lộ cho ta, nếu như ta đã thất bại...được rồi, hiện tại xem ra ta đích xác là đã thất bại, nhưng không cần nói cho ta biết đã thất bại ở đầu" Bạch Vụ kinh ngạc, quái nhân mặt nạ thứ nhất chẳng lẽ không hiếu kỳ đối với hướng đi của tương lai? "Vì sao? Biết mình thất bại, đình chỉ một ít hành vi, không phải là càng có ý nghĩa sao?" "Giống như lão Bạch nói, ta nhất định sẽ thất bại, thế nhưng dù sao cũng phải có người đi làm, địch nhân cường đại như vậy, dù sao cũng phải có người dùng sự thất bại của chính mình, dùng những việc không có ý nghĩa với bản thân, đi đổi lấy ý nghĩa cho thế hệ tương lai." Không có chút dõng dạc nào, quái nhân mặt nạ thứ nhất nói những lời này rất bình tĩnh, cũng không có bất kỳ ý vị thuyết giáo nào, y chính là nghĩ như vậy.
Điều này làm cho Bạch Vụ trong lúc nhất thời, không biết nên nói cái gì. Bầu không khí trong lúc nhất thời có chút trầm mặc, ánh trăng bị tầng mây trôi che khuất, ánh sáng trong phòng ảm đạm hơn không ít. Lúc này quái nhân mặt nạ thứ nhất bỗng nhiên nói: "Ta không biết người sẽ làm gì nếu có thể quay về quá khứ, thế nhưng tiểu Bạch, nếu như người thật sự nắm giữ loại năng lực này, người phải hiểu, người như ta, từ trước đến nay sẽ không hối hận, người phải nhìn về tương lai, mà không phải là quá khứ." Lời nói này vào thời điểm quái nhân mặt nạ thứ nhất giao thủ cùng với Tỉnh Tứ, trọng thương sắp chết cuối cùng gặp Lâm Duệ, cũng đã nói lời tương tự. Lâm Duệ lấy được lực lượng cùng với truyền thừa ý chí đến từ một bản thân khác. Nhưng cho đến lúc chết, Lâm Duệ mới thực sự hiểu câu nói này. Ở dưới bối cảnh này, Bạch Vụ càng ghê tởm Bạch Viễn, trên người của hắn thậm chí hiện ra khí tức màu đỏ: "Y tại sao có thể bỏ mặc ngươi." "Có lẽ y có chuyện càng thêm trọng yếu." "Còn có sự tình gì có thể trọng yếu hơn so với cứu vớt đồng bọn của mình?"
Quái nhân mặt nạ thứ nhất không có trả lời vấn đề này, chỉ là yên lặng nhìn Bạch Vụ, sau khi nhìn khoảng vài giây, nói: "Cách lão Bạch đối xử với ngươi, ta không thể đánh giá, ấn tượng của người đối với lão Bạch, cũng không nên để cho ta thay đổi, cho nên những gì ta nói kế tiếp, người coi như là đánh giá của bản thân ta đối với lão Bạch" Bạch Vụ gật gật đầu: "Cảm nhận của ta đối với y sẽ không thay đổi." "Ha ha ha, đây chính là chuyện của ngươi. Trong mắt ta, lão Bạch là một người rất có mị lực, y nhìn mọi thứ rất xa, ít nhất là xa hơn ta, ta có thể đi đến tương lai, cũng không sánh bằng y sống ở hiện
tại."
"Chẳng qua y không am hiểu chiến đấu, quá mức cố chấp một bộ nhân tâm kia." Bạch Vụ không nói gì. Theo cảm giác của Bạch Vụ, Bạch Viễn đích xác không giống như là loại người biết đánh nhau kia, đương nhiên, chơi đâm châm thế nhưng thật sự rất giỏi. "Ta cùng với y, còn có một người chế tạo thuyền cứu nạn khác, đều đã gặp được một ý chí rất mạnh mẽ, có thể nói là ngọn nguồn của tất cả méo mó, hoặc nói là mặt khác của ngọn nguồn." Người chế tạo Tòa Tháp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT