Tinh thần của Q Cơ hơi chấn phấn một ít: "Ngươi...đã từng đến cõi yên vui?" "Ở lại một hồi, cảm thấy người ở bên trong không quá thú vị, ta liền rời đi. Thuận tiện thuyết phục một kẻ xấu trai, đi theo ta." "Không có khả năng...700 năm, rời khỏi cõi yên vui, đều là cha an bài, căn bản không có người có thể tự mình rời đi. Tự mình rời đi...chỉ có...chỉ có K.." Đề cập đến K, Q Cơ hiển nhiên không phục lắm: "Bọn họ...bọn họ đều là một đám phản đồ! Một đám phế vật!" "Chậc, nói như vậy khiến ta rất khó chịu, dù sao ta cũng chính là phản đồ trong miệng ngươi, còn có phế vật." Q Cơ phản ứng kịp những lời này, tinh thần kịch chấn: "Ngươi nói cái gì?" "Ta là muốn nói, kỳ thật ta cũng hiểu được K là phế vật, nhưng cha và mẹ trong miệng ngươi là quỷ bài, ta cũng chỉ có thể ủy khuất chính mình, ta cũng giống như kẻ xấu trai kia, làm lão K"
Bạch Viễn trong bóng tối, ngữ khí hiển lộ có chút bất đắc dĩ. Q Cơ vừa tức giận vừa kinh ngạc. Người này là K? Y là đang vũ nhục K sao? Hay là đang tự biên tự diễn? Q Cơ cho rằng đối phương đang vũ nhục K, nhưng y không biết, trong người tự xưng là K bóng tối kia, vẫn cảm thấy ký tự K này, chính là hạ thấp đối với chính mình. Chẳng qua Bạch Viễn cũng đã quen rồi, vì phối hợp với quái nhân mặt nạ, vì để cho trò chơi thú vị, y cũng vui vẻ làm K. Dù sao thì 10 Bích, quái nhân mặt nạ, theo y, cũng đều không nên bị dùng một cái ký tự K để hình dung năng lực, bọn họ còn có năng lực cao hơn nhiều. "Ngươi nói dối! Nói dối!"
"Đừng kích động đừng kích động, mạo muội hỏi một chút, ngươi ở nông trường nào? Q Cơ khó có thể tiếp nhận thuyết pháp đối phương là K, chẳng lẽ nói...K mà chính mình một mực muốn vượt qua, chính là người vừa mới triệt để đánh bại mình? "K cũng không phải là đánh giá gì tốt, ngươi không cần phải khẩn trương. Để ta nói trước, ta đến từ nông trường số 7. Chẳng qua không nên hiểu lầm, ít nhất ta không phải là huynh đệ tỷ muội của ngươi, như vậy sẽ rối loạn bối phận" Trong bóng tối, Bạch Viễn không nhanh không chậm nói những lời mà Q Cơ coi đó là lăng mạ: "Cha mà các ngươi tâm tâm niệm niệm kia, ta cùng với lão K xấu xí kia, một mực xưng hô gã là Tỉnh tiên sinh, đương nhiên, đây là bên ngoài, còn riêng tư thì càng tuỳ ý hơn"
Những lời này quá phạm thượng! Q Cơ cảm giác chính mình thậm chí có thể vượt qua sự đau đớn của châm đâm. Có thể tức giận mắng kẻ phạm thượng đối với cha này. "Ngươi tới từ cõi yên vui! Đó chính là con của cha!" "Nhưng vấn đề là...ta lúc còn rất nhỏ đã tiến hành nghiên cứu cấu tạo sinh học của Ác Đọa cùng với nhân loại, ta rất rõ ràng, gã và ta là không có bất kỳ liên hệ máu mủ nào". "Vào trước khi gã trở thành Ác Đọa, nông trường còn chưa tồn tại, mà Ác Đọa là không có năng lực sinh dục, chẳng qua những y tá trong nông trại đó, cũng chính là các nữ nhân được các ngươi xưng là mẹ, đích xác cũng có kinh nghiệm sinh sản, ta đã từng chứng thực" "Tỉnh tiên sinh cũng cho ta câu trả lời rõ ràng, chỉ là vì để cho các ngươi càng thêm trung thành mà thôi."
Ngữ khí của Bạch Viễn rất bình tĩnh, thanh âm của y giàu có từ tính, nói về những cố sự này, nội dung rất buồn tẻ lại làm cho Bạch Vụ phụ trách kể chuyện cũng có chút tò mò. Bạch Viễn trực tiếp chứng thực với Tỉnh Nhất? Chứng thực như thế nào? Sẽ không sợ Tỉnh Nhất xoá mất trí nhớ của y sao? Hay là nói, Bạch Viễn lúc đó, liền biểu hiện ra từ chất khiến cho Tỉnh Nhất cho rằng đáng tài bồi? So sánh với sự hiếu kỳ của Bạch Vụ, Q Cơ thì rất phẫn nộ. Bạch Vụ chán ghét Bạch Viễn, nhưng chưa bao giờ nghi vấn năng lực nghiệp vụ của Bạch Viễn, hoặc là nói tiềm lực. Nhưng Q Cơ không có loại tín nhiệm này. Bạch Viễn dầy xéo tín ngưỡng của y, đầu tiên là về K, y tuy la hét muốn vượt qua K, nhưng trong lòng rất rõ ràng, chính mình không có tiêu chuẩn K. Nhưng trong lời nói của Bạch Viễn, danh xưng K, phảng phất như chỉ là vì phối hợp với cha, ủy khuất tiếp nhận? Điều này sao có thể! Tiếp theo là về cha, y làm sao có thể dùng như vậy phương thức phạm thượng như vậy xưng hô cha? Cha lại còn chấp nhận?
Vớ vẩn! Vớ vẩn! Q Cơ là nghĩ như vậy, thế nhưng y không dám nói, y bỗng nhiên có chút sợ hãi khi biết được càng nhiều sự tình. Bạch Vụ cũng ý thức được, ngôn ngữ của Bạch Viễn, kỳ thật so với châm đầm càng làm cho người ta phá phòng thủ. Mặc dù chỉ là trần thuật đơn giản, nhưng rất hiển nhiên, Bạch Viễn nhìn ra, đám trẻ trong nông trại này...như thể rất là sùng kính đối với chủ nông trường. "Lúc đó ta cũng từng hỏi, vì cái gì sẽ để những người này gọi là cha?" "Tỉnh tiên sinh rất khách khí nói, những đứa trẻ này cần phụ thân, rất nhiều đứa trẻ có năng lực yếu nhược, tâm tính tương đối yếu ớt, cần một người cha dẫn dắt. Vì vậy gã liền làm cha của bọn chúng. "Đương nhiên, ta cảm thấy chuyện này rất không có đạo lý, cho nên ta cự tuyệt. Sau đó gã cảm thấy lời cự tuyệt của ta rất có đạo lý, cho nên gã tiếp nhận. Ta không quá yếu nhược, tâm tính của ta cũng không yếu ớt, điểm này gã rất chấp nhận. Từ đó về sau trong nhiều năm, ta cùng với Tỉnh tiên sinh tương giao ngang hàng, ta miễn cưỡng gọi gã là huynh trưởng, bởi vì gã xác thực rất lợi hại, mang lại cho ta nhiều lợi ích, ta đây lúc đó, ý thức được giữa ta cùng với gã còn có chênh lệch không nhỏ. Sự tình đại khái chính là như vậy. Gã vẫn cảm thấy ta có thể thay gã quản lý nông trường, chẳng qua ta không thích trông coi đám trẻ ngu xuẩn, ta cùng với lão K lừa gã, sau đó bỏ chạy."
Bạch Viễn cười cười, Bạch Vụ thuật lại nội dung cũng cười cười. Chỉ có Q Cơ mặt xám như tro. Huynh trưởng? Tương giao ngang hàng? Không có khả năng...làm sao có thể chứ? Cha vĩ đại làm sao có thể tương giao ngang hàng cùng với người khác? "Ai nha, ta là đang nói về bản thân mình, ta kỳ thật rất muốn làm quen với đám trẻ các ngươi." Bạch Vụ thuật lại lời nói của Bạch Viễn, từ một khía cạnh nào đó mà nói, đây cũng là một loại Thần Hàng Q Cơ thực sự...có chút thảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.