Ở trong mắt Đường Cảnh, người lây nhiễm cùng với dị nhân thật sự không có gì khác biệt, chỉ cần người lây nhiễm cũng có thể giống như Hứa Linh, bảo trì lý trí của nhân loại, như vậy bọn họ vẫn còn là nhân loại. Bạch Vụ cũng là nghĩ như vậy, nhưng Bạch Vụ sẽ không nói chuyện yêu đương cùng với Ác Đọa. Chẳng qua nếu như Bạch Vụ biết ý nghĩ của đồ đệ, đại khái cũng sẽ không ngăn cản. Đường Cảnh rất thích Hứa Linh, ở dưới ảnh hưởng của "nói thật" và "trực diện bản tâm" tại siêu thị, y thể hiện quan điểm của mình không chút kiêng kị nào. Hứa Linh cũng rất vui vẻ, Đường Cảnh chân thật, càng nhiệt tình hơn so với Đường Cảnh bình thường. Loại cảm giác phảng phất như cuối cùng sẽ bị người vứt bỏ kia, triệt để bị ép xuống. Cuộc điều tra này một mực không có tiến triển, tuy người lão Triệu chiêu mộ đều là dị nhân. Nhưng ở giai đoạn này, chuỗi sức mạnh của bọn họ rất thấp. Một ít người thức tỉnh chuỗi sức mạnh, tuy vẫn chờ đợi mấy tháng ở trong khu vực méo mó, nhưng
bởi vì không có trạng thái tiêu cực" hàng lâm bốn tiếng đồng hồ một lần như trong sương mù, chuỗi sức mạnh đột phá đến cấp ba, sẽ rất khó có tiến bộ. Cuộc điều tra đã diễn ra trong bốn giờ, thế nhưng không có tiến triển nào cả. Trong vòng bốn giờ này-- những quái vật kia đã đi tới ngoại vi thủ phủ Manser. Cự ly chúng đi đến khu vực dân cư phố Pike, chỉ mất khoảng chừng mười phút đồng hồ. Quái vật kinh khủng đến từ khắp nơi trên đảo Orro...hội tụ nỗi kinh hoàng tại một chỗ, tại thủ phủ Manser đảo Orro...từng người đều hoảng hốt không thôi. Vô số phương tiện cố gắng chạy thoát khỏi thành phố, lại ngược lại tạo thành giao thông ùn tắc chưa từng thấy. Mọi người không biết tiếp theo sẽ xảy ra điều gì, nhưng mọi người đều không muốn đối mặt với những gì sắp xảy ra tiếp theo. Bản năng phản kháng đối với loại quái vật kinh khủng ghê tởm này, thúc đẩy bọn họ thoát khỏi thành phố này. Cũng bởi vậy, thành phố này trở nên hỗn loạn trước đó chưa từng có. Ở trên phố Pike thì càng hỗn loạn hơn.
Cự ly lũ quái vật đến và hoàn thành quá trình dung hợp cuối cùng–– còn có 10 phút. Theo lũ quái vật không ngừng tới gần, lão Triệu hạ lệnh dừng cuộc điều tra. Sau bốn giờ điều tra, thực sự không có tiến triển nào về hạch tâm của quái vật, bởi vì có quá nhiều
vụ án và chuyện quái dị. Sự biến mất của nhiều thành viên và sự tồn tại của nhiều quái vật khác nhau đã làm chậm tiến độ
điều tra. Có thể nói, phố Pike đã trở thành một nơi đầy rẫy những người lây nhiễm. Những người không bị lây nhiễm bắt đầu chạy trốn điên cuồng trong mười phút cuối cùng, và toàn bộ phố Pike hỗn loạn một cách dị thường. Tất cả các thành viên của tổ chức Phong Bài, ở dưới mệnh lệnh của lão Triệu, bắt đầu sơ tán đám người rời đi, hơn nữa cũng tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, chuẩn bị đối mặt với một hồi hạo kiếp sắp đến. Hứa Linh cùng với Đường Cảnh không nằm trong số đó, hai người bọn họ cũng không từ bỏ điều
tra, ở trong vài phút cuối cùng, Hứa Linh bởi vì một tòa kiến trúc mà dừng lại. "Hứa Linh, người làm sao vậy?" Đường Cảnh phát hiện ra Hứa Linh đang phát run. Lúc này cả hai dừng lại bên ngoài tòa nhà của một phòng khám tâm lý. Nơi này chính là ngọn nguồn méo mó lần trước, phòng khám bệnh của 4 Rổ -- bác sĩ tâm lý Mạch La Đức. "Ta...ta cảm ứng được một người...người kia...có khí tức rất quen thuộc." Thân thể của Hứa Linh run nhè nhẹ. Phản ứng đầu tiên của Đường Cảnh là nghĩ đến người đã xâm hại Hứa Linh, tay giáo sư đại học tên là Tịch Nhĩ kia. Cũng chính là bởi vì người này quấy phá, tâm tình của Hứa Linh mới có thể kịch biến, trở thành người lây nhiễm - Ác Đọa trong miệng sư phụ. Y vẫn cảm thấy, người kia có lẽ chính là một thành viên nào đó trong tổ chức Poker. "Ta vào xem, người ở nơi này chờ ta." Đường Cảnh nhìn toà nhà khám bệnh này. Toà nhà khám bệnh có tổng cộng ba tầng lầu, Mạch La Đức là một bác sĩ nổi tiếng trên phố Pike, và ông ta kiếm được rất nhiều tiền.
Sau khi ông ta chết, toà nhà khám bệnh này liền tạm thời không hoạt động. "Ta sẽ đi cùng với ngươi." "Ngươi không sợ sao?" "Không sợ...ta không thể để cho người thừa nhận nguy hiểm thay ta, ta phải bảo hộ ngươi." Hứa Linh nói xong câu đó, trái tim của Đường Cảnh đập rộn lên, bỗng nhiên không dám quay đầu lại nhìn Hứa Linh. Hai người cũng không nhiều lời nữa, cẩn thận từng li từng tí bắt đầu lẻn vào trong phòng khám thăm dò. Tầng 1 toà nhà khám bệnh là địa phương ngày bình thường Mạch La Đức tiếp đãi người bệnh, tầng hai thì là địa phương ông ta nghỉ ngơi. Tầng 1 toà nhà khám bệnh khá sáng sủa vì có cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, nhưng tầng 2 tối hơn rất nhiều. Vào thời điểm Đường Cảnh cùng với Hứa Linh đi vào phòng khách tầng 2, hai người vừa vặn nhìn thấy một màn méo mó đáng sợ. Sắc mặt của Hứa Linh tái nhợt, Đường Cảnh cũng cảm thấy dịch dạ dày sôi trào, có thể nôn ra bất
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT