Bạch Vụ nói xong liền bắt đầu tìm kiếm cảnh tượng kế tiếp, hành lang xoắn ốc, là cầu thang có cấu trúc xoắn ốc giống như gen, dẫn đến cung điện ở độ cao 600 mét. Rừng đá, đường mòn màu máu, Linh Hồn Thụ, hành lang xoắn ốc, cung điện yên tĩnh, những cảnh tượng này tại 700 năm trước, chỉ có gốc cây kia là tồn tại. Các cảnh tượng khác đều là về sau mới xuất hiện ở tầng 6. Gia ẩn cũng không biết đằng sau có cái gì. Sau khi ý thức được Bạch Vụ cùng với quái vật tầng 6 ban đầu có liên hệ nhất định, hiện tại Gia Ân tràn đầy kiêng kị đối với Bạch Vụ. Lúc này y đứng ở trước Linh Hồn Thụ, nhìn quả to lớn cất giấu linh hồn của chính mình kia. Chỉ cần nuốt quả kia vào, là có thể trở lại trạng thái đỉnh phong! Nhưng hết lần này tới lần khác...y không dám làm như thế.
Bạch Vụ cũng chắc chắn, Gia ẩn cuối cùng sẽ không có làm như vậy. Gia ẩn vẫn còn hữu dụng, trên thân người này còn có rất nhiều bí mật, cứ như vậy bị gốc cây này lừa mất, Bạch Vụ cảm thấy rất lãng phí, cho nên hắn mới nói tin tức trọng yếu như vậy cho Gia Ấn. Quả nhiên, sau khi trầm mặc một phút đồng hồ, Gia ẩn bắt đầu đuổi theo bước chân của Bạch Vụ. Hai người sóng vai một lần nữa, đi đến cảnh tượng kế tiếp, con đường duy nhất để đến được pháo đài cuối cùng-- hành lang xoắn ốc. Hành lang xoắn ốc uốn lượn, phảng phất như bậc thang đến thiên đường, vào thời điểm Bạch Vụ cùng với Gia Ấn sắp đến đỉnh hành lang xoắn ốc, Bạch Vụ có một loại cảm giác... Hành lang xoắn ốc đích xác không nguy hiểm, nhưng trong quá trình leo lên, hắn cảm giác được thời gian đang biến hóa. Trên thực tế không chỉ là thời gian đang biến hóa. Hành lang xoắn ốc nhìn như có kết cấu đơn giản, trên thực tế rất phức tạp, ở trong mỗi một bước của Bạch Vụ, đều cất giấu rất nhiều biến hóa. Quỹ tích cùng với đường cong uốn lượn cũng đang không ngừng thay đổi, phảng phất như đang ngăn trở người đến tòa cung điện này. Quá trình leo lên cũng trở nên dài dằng dặc, nhưng loại dài dằng dặc này, lại khó có thể phát giác.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Gia ẩn giữa đường có nhiều lần có cảm giác như vĩnh viễn cũng thể không thể đi ra khỏi hành lang xoắn ốc. Nhưng Bạch Vụ dẫn đường không có bất kỳ do dự nào, dựa vào Phổ Lôi Nhãn, Bạch Vụ đang tiếp cận cung điện từng chút một. Chẳng qua Bạch Vụ cũng là cau mày, phảng phất như gặp phiền toái gì đó. "Ta hiện tại đã không phân biệt được rõ ràng lắm, biểu tình kinh ngạc của ngươi, rốt cuộc là giả bộ, hay là thật sự." Gia ẩn nhìn Bạch Vụ lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, mà ánh mắt của Bạch Vụ rơi vào cung điện ở phía cuối cùng. Gia ẩn lại hỏi: "Địa phương chúng ta đi qua vừa rồi, như thể có loại bí mật nào đó?" "Hành lang xoắn ốc, là địa phương người không thể đi ra ngoài nếu không có ta" Gia ẩn muốn hỏi chút cái gì, Bạch Vụ không có lòng giải thích quá nhiều: "Đừng có hỏi nhiều như vậy, ta chính là biết toàn bộ Bạch Vụ không phải là biết toàn bộ, hắn rất nhanh liền có vấn đề: "Chúng ta đã tới đây bao lâu rồi?" Gia ẩn hơi ngạc nhiên trước câu hỏi này, sau đó y cũng kịp phản ứng. Con đường này dường như
đã đi rất lâu. Y lấy ra đồng hồ trong ngực: "Hình như là hai ngày? Ừm...hẳn là hai ngày" Gia ẩn không chắc lắm, loại dài dằng dặc khó có thể phát giác này, khiến cho y đối với nắm bắt thời gian cũng trở nên chậm chạp, phảng phất như chưa có đi bao lâu, chỉ là đồng hồ trong ngực, biểu hiện thời gian đã qua hai ngày. Bạch Vụ lấy điện thoại ra, cau mày sâu hơn: "Ta biết là hai ngày, nhưng chẳng lẽ ngươi không cảm thấy...chiều thời gian có chút lạ sao? Hành lang mấy trăm mét, chúng ta không đến mức đi hai ngày." Gia Ấn cũng phát hiện ra vấn đề này, kim đồng hồ bỏ túi chuyển động nhanh bất thường. Không biết là đồng hồ bị hỏng, hay là...bản thân cái chỗ này có vấn đề. Vấn đề này không có làm cho Bạch Vụ bận tâm quá lâu, dù sao thì cung điện cũng đang ở trước mắt, hắn tất nhiên là muốn thăm dò một phen. "Tiếp tục đi thôi." Trong vòng xoáy ốc bất tận, hai nhân loại phảng phất như con kiến rơi vào trong đồng hồ cát, vào thời điểm bọn họ sắp đi đến điểm kết thúc, xoáy ốc lại khiến cho hai người trở lại điểm xuất phát.
Quá trình này dường như là một vòng lặp vô tận. Mỗi một lần lặp lại, chiều thời gian cũng đều lặng lẽ cải biến.
Bạch Vụ không thể không thừa nhận, hành lang xoắn ốc được thiết kế vô cùng xảo diệu, hoặc toàn bộ tầng 6 là một nơi "méo mó hợp lý" trong miệng của Bạch Viễn, nhưng tất cả những thứ này, cũng không thể giấu diếm được Phổ Lôi Nhãn. Hết lần này đến lần khác, Gia ẩn cảm thấy rằng mình đang đi trở lại điểm xuất phát, như thể vĩnh viễn không thể đi đến cung điện, thời gian cũng đang một mực gia tốc, kim trên đồng hồ cũng chuyển động càng lúc càng nhanh. May mà cuối cùng Bạch Vụ cũng đã đưa Gia Ấn ra khỏi hành lang xoắn ốc. Sau khi trải qua hàng chục lần nhìn như trở lại điểm xuất phát, trên thực tế là mỗi lúc mỗi khác, Phổ Lôi Nhãn rốt cục cũng dẫn Bạch Vụ ra khỏi hành lang mê cung vô cùng quỷ dị. Cung điện to lớn, rốt cục cũng hiện ra ở trước mắt của hắn. [Về bí mật thiên phú, cùng với kiện vật phẩm Ký Linh cường đại nhất, nó giấu ở bên trong tòa cung
điện kia, ngươi có thể đọc những bí mật đó, nhưng đối với ngươi lý giải thế giới này, cũng không có trợ giúp quá lớn, thật giống như để cho thợ thủ công Cổ đại nhìn thiết kế tên lửa vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play