Ý nghĩ của mèo nhỏ rất đơn giản -- trước đây, loài người đã từng bị cai trị bởi loài mèo, thế nhưng đều là mèo xinh xắn. Hiện tại ta làm cho mình trở nên xấu xí như vậy, y hẳn là sẽ ghét bỏ ta. Đó là những gì nó nghĩ, nên nó đã làm cho tai nó bị đứt và cụt đuôi. Vào giờ khắc này, mèo nhìn Ngũ Cửu, Ngũ Cửu nhìn mèo. Mèo tự nhủ trong lòng, đến đây đi, nhân loại ghê tởm, lộ ra bộ mặt ghê tởm trong nội tâm của ngươi! Đối với sinh vật cường đại như nó mà nói, tất cả chỉ là một trò chơi, chỉ là bởi vì phát hiện ra một nhân loại không quá tầm thường, sinh ra một chút hứng thú trêu đùa. Hoặc là dường như nó đang muốn chứng minh một điều gì đó, chứng minh rằng bản chất nhân loại trên thế giới này vẫn là ghê tởm. Nó thật sự mong chờ như vậy, trên thực tế cũng không biết mình đang chờ mong cái gì.
Chỉ là Ngũ Cửu...hiển nhiên là không đáp lại một loại chờ mong nào đó. Ngũ Cửu bế mèo lên, nhẹ nhàng dùng ngón tay chạm vào tai mèo. "Thật xin lỗi...ta cho rằng ngày hôm qua hẳn là đã đưa người ra ngoài...thế nhưng hiện tại xem ra là không có, nếu như ta có thể lại thanh tỉnh một chút, ngươi cũng sẽ không bị thương, thật xin lỗi." Nói xong liền nhẹ nhàng vuốt ve đầu của mèo. Mèo rất kinh ngạc. Người này...xảy ra chuyện gì vậy? Y làm sao không ra bài theo lẽ thường? Meo meo, y tại sao lại nói lời xin lỗi? "Bây giờ ta sẽ đưa người ra ngoài, cái chỗ này rất nguy hiểm, ngươi đừng có đi vào nữa." Mèo chết lặng. Ta sẽ lại bị đưa ra ngoài? Ngươi sắp chết cũng muốn đưa ta ra ngoài, không chết được cũng muốn đưa ta ra ngoài? Nó không vui, kêu meo meo kháng cự, thậm chí còn dựng lên cái đuôi chỉ còn một nửa. Sau một loạt các hành động như kêu gào, lăn lộn, thể hiện sự dễ thương và cào xé, Ngũ Cửu như
thể đã hiểu ra đôi chút. Y cũng rất kinh ngạc. Con mèo này có một ít năng lực dị biến cực kỳ đặc thù, thế cho nên ở trong mắt Ngũ Cửu, mèo cũng chỉ là một con mèo bình thường. Có lẽ đã trải qua biến dạng, nhưng tuyệt đối là mèo có đẳng cấp biến dạng không cao. Cho nên y thật sự rất lo lắng con mèo này sẽ chết ở trong loại địa phương tràn đầy côn trùng đáng sợ này. "Ngươi là muốn ta...mang người theo sao?" Mèo gật gật đầu.
Lại có thể nghe hiểu, Ngũ Cửu ngược lại là không có quá kỳ quái, thế giới ngoài tháp, quái lạ như thế nào cũng đều bình thường.
Một người một mèo cuối cùng vẫn là không có tách ra. Mèo có hứng thú nồng đậm đối với Ngũ Cửu, nó thể, nhất định sẽ tìm được khuyết điểm ghê tởm trên người nhân loại này! Chứng minh nhân loại đều là ác nhân, sau đó giết chết người này. Ngũ Cửu không có nghĩ nhiều như vậy, cảm thấy mình tối hôm qua có thể còn sống, là một chuyện
rất may mắn, có lẽ đây là một con mèo có thể mang đến may mắn. Vì vậy trong cuộc hành trình dài dặc tiếp theo, y liền một mực mang theo con mèo này. Nhân loại cho rằng đây là mình cùng với động vật nhỏ đáng thương nào đó sống nương tựa lẫn nhau, ở trong cuộc hành trình mạo hiểm, cũng có thể bớt cô độc. Mà mèo lại cho rằng, nhân loại nhỏ yếu bất cứ lúc nào cũng có thể giết chết, chính mình không giết y, chỉ là vì thói đạo đức giả của nhân loại này chưa bị vạch trần. Ít nhất là nó nghĩ như vậy. Về phần loại vật khi bị xoa đầu cảm thấy thật sảng khoái này, nó nhất định là sẽ không thừa nhận. Cuộc hành trình của một người và một mèo bắt đầu. Rừng sâu bọ, nơi dường như có vô số trùng tộc, đối với Ngũ Cửu mà nói, có thể nói là chỗ tu luyện tuyệt hảo. Mèo cũng không biết, những gì nó sắp sửa chứng kiến, thực sự không phải là nhân loại giả nhân giả nghĩa trở mặt lộ ra bộ mặt thật. Mà là truyền thuyết Tòa Tháp ngày xưa, trở thành truyền thuyết thế giới.
Bên ngoài sương mù đen, bảy giờ tối, trường cao đẳng Thịnh Quốc đảo Orro.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play