"Nếu như Thanh Ngọc cùng với Bạch Vụ...thật sự chết rồi...trận chiến đấu này, căn bản không có phần thắng." Cốc Thanh Ngọc, Bạch Vụ. Tần Tung chợt phát hiện ra, bất kể là trong tháp ngoài tháp, hai người kia đều quá sức trọng yếu. Nếu như hai người này có thể trở lại Tòa Tháp, vậy thì mọi sự đàn áp dưới danh nghĩa "biến cách". sẽ có thể trở thành biến cách thực sự. Chỉ là Tần Tung rất rõ ràng, hiện thực sẽ không nói đạo lý, cái gọi là đấng cứu thế, có khả năng một giây sau sẽ chết đi rất hoang đường. Một người đi tầng 6 Tòa Tháp, một người đi khu vực nguy hiểm nhất ngoài tháp. Bọn họ -- thật sự còn có thể còn sống sao?
Ở ngoài tháp, khu vực màu đen, rừng sâu bọ. Khác biệt lớn nhất giữa khu vực màu đen cùng với khu vực màu đỏ, kỳ thật không ở thực lực của Thủ Hộ Giả, mà là trong méo mó có thể đản sinh quái vật đỉnh cấp, không có bị hạn chế ở chất lượng và số lượng. Vô số sinh vật biến dạng to lớn đẳng cấp cao tiềm phục ở rừng sâu bọ, những con côn trùng có ngoại hình giống gián, hình thể còn muốn to hơn voi, cùng với "con giun" to như trăn rừng ẩn nấp và luồn lách trong lòng đất, hoặc là bọ chó lớn chừng quả đấm không ngừng nhảy, tìm kiếm máu để hút...
Đủ loại côn trùng quái dị méo mó khổng lồ, phân bố dày đặc ở trong khu vực này. Những tổ trùng đen ở khắp nơi, trong không khí tràn ngập mùi chua chua của nhiều chất lỏng lạ khác nhau, bên tai có tiếng vo ve không ngừng nghỉ. Toàn bộ mặt đất rừng sâu bọ, đều là màu đen và ẩm ướt, giống như một bãi đất bùn. Mỗi một khối đất đều thai nghén vô số côn trùng. Một nhân loại hơi lùn bước vào đây, liền có vẻ hơi lạc lõng. Bởi vì nơi này cơ hồ là "địa phương nhân
loại không thể đặt chân tới". Cho dù là ai cũng không có cách nào tưởng tượng, một đầm lầy cách thành phố Bách Xuyên 690 dặm trước đây đã trở thành vương quốc của côn trùng. Xung quanh nhân loại thấp bé toàn bộ đều là thi thể côn trùng, màu tím, xanh lá, màu đen, màu trắng, các loại chất lỏng bắn khắp nơi. Y bị mù cả hai mắt và mất thính giác. Tuy nhiên, bởi vì giết chết một số lượng lớn côn trùng, lấy được một biện pháp mới thay thế hai mắt cùng với thính giác, trình từ thiên phú 600–– Tâm La. Một năng lực có thể làm cho hình ảnh, thanh âm quanh mình, trực tiếp biểu hiện ở trong thức hải. Xe đến trước núi ắt có đường, dùng những lời này để miêu tả tình trạng khó khăn của nam nhân không mấy cao ráo lúc này là rất phù hợp, hoặc là trong rất nhiều lần khốn cảnh khác, cũng rất phù hợp. Trong đám người sẽ luôn có một số người tốt, cũng sẽ có được phần thưởng xứng đáng-- Ngũ Cửu, đại khái chính là một trong số những người đó. Y bị nhiễm những trạng thái tiêu cực trí mạng nhất-- khát vọng giết chóc, khát vọng máu tươi,
cùng với không nói lời nào sẽ chết. Đương nhiên, cũng có rất nhiều trạng thái tiêu cực không làm cho con người chết ngay lập tức, nhưng cũng có những hạn chế thật lớn... Chậm chạp, chói mắt, tâm tình hỗn loạn, thiên lệch nhận thức, mất phương hướng, tà ác cuồng nhiệt, đổ máu, dục vọng tăng vọt, lực lượng yếu hóa, tốc độ yếu hóa, thể lực suy giảm...gần hơn 200 trạng thái tiêu cực. Tất cả những trạng thái tiêu cực này, tuy rất phiền toái, lại cũng không đến mức làm cho người ta ở bên trong vài phút liền đối mặt với khốn cảnh phải khởi động dĩa quay. Chỉ có ba loại trạng thái tiêu cực trí mạng nhất kia, là thuộc tính "đòi mạng" đã từng có thể trực tiếp bức Bạch Vụ đến mức không thể không khởi động dĩa quay. Thông thường mà nói, chỉ cần gặp được loại thuộc tính này, đều chỉ có thể thúc thủ vô sách trở về thành.
Những địa phương Ngũ Cửu đi đến, là rừng sâu bọ. Trong rừng sâu bọ, cho dù đạp xuống một cước, cũng sẽ có vô số côn trùng thật nhỏ chết đi, có thể nói, Ngũ Cửu thậm chí cái gì cũng không làm, cũng có thể một mực bảo trì trạng thái giết chóc.
Đồng thời ở trong miệng Ngũ Cửu, cũng luôn nói lẩm bẩm. Y đang tính toán. Bảo đảm chính mình không có lúc nào không ở trong giết chóc, cũng bảo đảm chính mình không có lúc nào không nói chuyện. Cho dù cơn buồn ngủ dâng lên, Ngũ Cửu cũng chỉ cần nhắm mắt lại nghỉ ngơi, nhưng ngoài miệng vẫn còn có thể cưỡng chế nói ra một ít lời nói. Những côn trùng thật nhỏ, một cước liền có thể giết chết đó y không có quan tâm. Nhưng những con côn trùng tốn nhiều công sức hơn để giết, cần mình phải rút đao ra, y nhớ kỹ toàn bộ. Một nghìn bốn trăm hai mươi lăm, Ngũ Cửu bình quân mỗi ngày phải săn giết 30 đến 40 con quái vật, đã trở thành thợ săn nguy hiểm nhất trong khu rừng sâu bọ này! Nửa mê nửa tỉnh, dựa vào ý chí mạnh mẽ điều khiển cơ thể, cho dù trên người bị các loại trạng thái tiêu cực hoặc nghiêm trọng hoặc không nghiêm trọng ăn mòn, Ngũ Cửu vẫn luôn tự hỏi chính mình -- Đây thật sự chính là cuối cùng sao? Thử lại một lần nữa...có lẽ ta còn có thể kiên trì. Câu hỏi này đã được Ngũ Cửu hỏi đi hỏi lại trong hơn mười ngày qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT