Lồng giam... Chẳng lẽ Bạch Viễn cũng chết trong lồng giam sao? "Nói tóm lại, K Cơ cũng không phải là loại lương thiện gì, có lẽ năm đó ba người bọn hắn hợp lực, là có thể cải biến vận mạng của nhân loại, nhưng bởi vì y chạy thoát, hết thảy cũng thay đổi. Ta có thể cảm nhận được, sư phụ của ta tuy hận y, rồi lại cho rằng, thế giới này chỉ có K Cơ có thể hiểu rõ mình. Kẻ thù truyền kiếp thường có khả năng trở thành bạn tốt nhất" "Ta với người sẽ không trở thành bạn tốt" Bạch Vụ uốn nắn. "Ha ha ha ha...đó là khả năng, ai biết được. Thật giống như người muốn giết ta, nhưng người không thể giết ta, mà ta muốn thôn phệ ngươi, lại cũng không làm được. Quan hệ của chúng ta là chặt chẽ như thế" Gia ẩn tỏ vẻ rất cao hứng. Âm mưu bị vạch trần, lại ngoài ý muốn phát hiện ra, K Cơ sư phụ tâm tâm niệm niệm năm đó, thậm chí còn có truyền nhân.
Tuy ngữ khí của Bạch Vụ, như thể cũng có chút khinh thường K Cơ. Bạch Vụ không có nhìn Bạch Viễn, nhưng trong nội tâm xác thực xem thường Bạch Viễn. Lâm Duệ vì thế giới này, một mực nỗ lực. Tuy hắn không biết năng lực của Bạch Viễn là cái gì, nhưng rất hiển nhiên, Bạch Viễn có tiềm lực vượt qua K Bích cùng với Lâm Duệ, nhưng một người như vậy...cư nhiên lại chạy. Có lẽ là Gia ẩn đang khích bác, lúc này cũng đang thử lừa gạt mình, nhưng không thể không nói, cuộc đấu tranh bi tráng của quái nhân mặt nạ thứ nhất, thật sự khiến cho Bạch Vụ cảm thấy khó bình. Hắn nhớ lại Lâm Duệ chính mình cứu vớt, thái độ của người chung quanh đối với quái nhân mặt nạ... Kỳ thật thái độ của Lâm Duệ mới là không bình thường. Sự cố chấp cùng với si mê của Lâm Duệ đối với quái nhân mặt nạ, vốn là rất kỳ quái. Sự nghi ngờ của những người xung quanh đối với quái nhân mặt nạ mới là chân thật nhất. Nhưng thế giới chính là như vậy, thế giới bao phủ ở trong sương mù méo mó, anh hùng sau khi chết sẽ có khả năng bị xuyên tạc.
Tuy ngữ khí của Bạch Vụ, như thể cũng có chút khinh thường K Cơ. Bạch Vụ không có nhìn Bạch Viễn, nhưng trong nội tâm xác thực xem thường Bạch Viễn. Lâm Duệ vì thế giới này, một mực nỗ lực. Tuy hắn không biết năng lực của Bạch Viễn là cái gì, nhưng rất hiển nhiên, Bạch Viễn có tiềm lực vượt qua K Bích cùng với Lâm Duệ, nhưng một người như vậy...cư nhiên lại chạy. Có lẽ là Gia ẩn đang khích bác, lúc này cũng đang thử lừa gạt mình, nhưng không thể không nói, cuộc đấu tranh bi tráng của quái nhân mặt nạ thứ nhất, thật sự khiến cho Bạch Vụ cảm thấy khó bình. Hắn nhớ lại Lâm Duệ chính mình cứu vớt, thái độ của người chung quanh đối với quái nhân mặt nạ... Kỳ thật thái độ của Lâm Duệ mới là không bình thường. Sự cố chấp cùng với si mê của Lâm Duệ đối với quái nhân mặt nạ, vốn là rất kỳ quái. Sự nghi ngờ của những người xung quanh đối với quái nhân mặt nạ mới là chân thật nhất. Nhưng thế giới chính là như vậy, thế giới bao phủ ở trong sương mù méo mó, anh hùng sau khi chết sẽ có khả năng bị xuyên tạc.
Người tà ác nhất có thể trở thành người vĩnh sinh, sống một cuộc sống trên vạn người. Cảm nhận được một loại tâm tình kỳ quái của Bạch Vụ, Bạch Viễn lộ ra nụ cười mê người: "Sẽ không vì vậy mà tức giận chứ? Đối phương thế nhưng là Kẻ Lừa Gạt trong mắt người, mà ta thế nhưng là người cha hiền từ của người đó!" Bạch Viễn hiển nhiên không có bất kỳ biểu hiện nào không hài lòng, thậm chí đối với lão K chết đi, cũng không hề có áy náy. Gia Ấn vẫn còn đang nói xấu về K Co, đương nhiên, lời nói dối của Gia ẩn cũng rất cao minh. Y cũng đang khen K Cơ. Cho rằng K Cơ là có tiềm chất cao nhất trong ba K, hơn nữa cái gọi là Cơ, chỉ là những gì Kẻ Lừa Gạt này nói ra, trong Chuồn, Rô, Bích, Cơ, y đến cùng thuộc về loại nào, ai biết được? Có lẽ thủ lĩnh của cái tổ chức kia, cũng chính là chủ nông trường cũng bị đã lừa gạt. Chẳng qua Bạch Vụ hiển nhiên không có đặt trọng tâm ở trên người Gia ẩn, mà là nghe Bạch Viễn kể một ít chủ đề càng không có dinh dưỡng. Sở dĩ không có dinh dưỡng, mà vẫn muốn nghe, là vì lần đầu tiên...Bạch Viễn nhắc đến một ít ý nghĩ của chính mình.
"Ta không phải là chạy trốn, ta chỉ là nhìn thấu mà thôi, sự phản kháng của chúng ta không có ý nghĩa, đương nhiên, thế giới này cũng sẽ có rất nhiều người, sẽ đi liều mạng làm chuyện không có ý nghĩa, cho thế hệ tương lai một cơ hội." "Giống như rất nhiều tiểu nhân vật trong tiểu trấn kia vậy, nhớ rõ vị y tá trong tiểu trấn kia không? Lý Hiểu Nhụy. Trượng phu của nàng cả đời cũng không thể thăng chức đến trưởng khoa, bởi vì không phải là con ông cháu cha, nhưng y vẫn không ngừng làm tốt cương vị của mình, rõ ràng bất kể nỗ lực thế nào, y cũng sẽ không thể trở thành nhân tuyển thứ nhất, thậm chí sẽ không trở thành nhân tuyển thứ hai" "Có một lần ta uống trà cùng với y, y nói với ta, biết mình không có khả năng, biết nỗ lực của mình không thể vượt qua ô dù do bọn họ xây dựng bao đời nay, nhưng dù sao cũng phải đi thử một chút, bằng không thì không thể cam tâm, cho dù để tài bồi nhóm hậu sinh của mình tiếp nhận vị trí, có thể có nhiều hơn một chút cơ hội cũng tốt." Bạch Viễn nói đến đây, lắc đầu, trong mắt đều là giễu cợt, cùng với một loại...tâm tình mà Bạch Vụ cũng không thể nói rõ. Bởi vì loại tâm tình này không thuộc về Bạch Viễn...hoặc là nói hắn chưa từng nhìn thấy ở trên người Bạch Viễn.
Nhưng cũng có khả năng...y thật sự chỉ là đang thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình. Ai biết được? "Lão Khẳn cũng là như vậy, ha ha ha ha ha ha...trước khi chết không phải y đã nói đừng tập trung vào quá khứ, nên lựa chọn tương lai hay sao...nói cho cùng, cũng như trượng phu của Lý Hiểu Nhụy vậy, não tàn. Cho đến chết cũng không hối hận...rõ ràng y có thể giống như ta, đi đến một cái thế giới khác là tốt rồi." Đào binh! Bạch Vụ xem như đã hiểu, lời nói này của Bạch Viễn, chính là đang giải vây cho chính mình. Rất nhiều chuyện không đi thử lại làm sao có thể biết kết quả chứ? Người đeo mặt nạ ít nhất đã đi thử, ngươi là một người không dám thử, lại có tư cách gì, nói loại lời nói giễu cợt này? Bạch Viễn giống như là có thể cảm nhận được tâm tình chân thật ở dưới sự bình tĩnh của con trai mình: "Trong nội tâm của người bất bình, thật đúng là tổn thương trái tim của cha già...ta chỉ là nhìn thấu một sự kiện, mặc kệ chúng ta nỗ lực như thế nào, cũng không thể cải biến hiện trạng. Ta không cho rằng ta đã làm sai cái gì."
"Thay vì chết ở trên đường đối kháng với những quái vật kia, chẳng bằng đi đến một thế giới khác, sống một cuộc sống thoải mái, kết hôn với một nữ nhân tầm thường, sinh một đứa con trai kém hoàn hảo, ngừng ôm chờ mong đối với bên kia"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.