Bạch Vụ khác với tất cả những người bị y lừa gạt trước đây, bởi vì niềm vui thú gạt người không tìm được chút nào ở trên người Bạch Vụ. Vào giờ khắc này, "Giang Huyền" rốt cuộc cũng biết được nguyên nhân, y rất nhanh bình tĩnh trở lại, vẫn lộ ra biểu tình không kinh ngạc cũng không tức giận như cũ: "Ngươi là lúc nào phát hiện ra. Ta mặc dù không có tận lực che dấu, nhưng ngươi cũng không có khả năng hoài nghi lên trên người của ta mới đúng" Bạch Vụ tự nhủ trong lòng ta sẽ nói cho ngươi biết Phổ Lôi Nhãn đệ nhất thiên hạ sao? "Từ ngày đầu tiên người gia nhập, ta đã cảm thấy động cơ của ngươi không hợp lý, cho nên một mực điều tra ngươi, hơn nữa ngươi hẳn là nghĩ tới, Nhiếp Trọng Sơn, Lưu Mộ, đều là người của ta, cho nên phát hiện ra thân phận chân thật của ngươi -- Gia ẩn, đối với ta mà nói là không khó." Khi cái tên này được đọc ra khỏi miệng của Bạch Vụ, Gia Ấn bỗng nhiên có một loại cảm giác chính mình đã thua cuộc.
Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, cũng rất lạ lẫm. "Vậy thì người nên biết, đây cũng không phải là bản thể của ta, ngươi không biết là người đang đánh rắn động cỏ sao?" Gia Ấn hỏi lại. "Chẳng lẽ ngươi không biết, nếu như ngươi không phải ra bản thể của ngươi, rất nhiều tin tức ngươi liền không thể biết được sao?" Bạch Vụ khinh thường che dấu Gia ẩn: "Ngươi đã mất đi cơ hội, chắc hẳn người biết ta nói chính là cái gì. Tốc độ phát triển của ta, quả thật có chút nhanh, nếu như ta là ngươi, ta cũng rất khó tưởng tượng, người thua không oan uổng." Gia Ấn gật đầu, tuy lời nói này nhìn như an ủi kì thực là giễu cợt, nhưng y đúng như là Bạch Vụ nói, đã hoàn toàn đánh giá thấp tốc độ phát triển của Bạch Vụ. "Kỳ thật tiếp tục dông dài cùng với người, đối với ta cũng không tệ, dù sao thì ta cũng có thể lợi dụng người giúp ta giết đi Yến Triêu, cũng có thể lợi dụng ngươi giết kẻ thống trị khác, không thể không nói, thực lực của người rất cường đại. Nhưng ta bây giờ, cũng không kiêng kị ngươi. Chẳng qua ta có chuyện trọng yếu hơn, những chuyện này, khiến ta không thể không vạch trần thân phận của ngươi." Bạch Vụ không thể hiện ra lực lượng của bản thân, Gia Ấn cũng không cần Bạch Vụ thể hiện ra lực lượng, cho dù cỗ thân thể này bây giờ không thể phát huy toàn bộ lực lượng của mình, nhưng y vẫn
có thể cảm ứng được -- người này đã thoát thai hoán cốt. Liên tưởng đến Ngũ Cửu biến mất mười ngày...Gia ẩn suy đoán, e rằng lần sau gặp được Ngũ Cửu, người kia cũng sẽ thoát thai hoán cốt. "Hoá ra sai lầm lớn nhất của ta, là xem thợ săn như con mồi, ha ha ha ha...đây thật sự là một cái sai lầm trí mạng" Khí chất của Giang Huyền phát sinh biến hóa cực lớn vào thời khắc này. Thật giống như đích xác vẫn là người như vậy, nhưng trong chớp mắt cả người từ ánh mắt đến hô hấp đều biến thành một người khác. Gia ẩn đánh giá Bạch Vụ, trong 700 năm y lừa gạt quá nhiều người, tuy cũng bị một số người lừa gạt, những loại tin tức bị áp chế thuần túy này, mà dẫn đến mình bị người lợi dụng, chỉ có vài lần ít ỏi. "Ta không biết nên nói là thú vị hay là nhàm chán, rất muốn tiếp tục đóng vai người nào đó mà người tín nhiệm, nhưng vì sao nhanh như vậy đã bị vạch trần? Chậc chậc chậc, xem ra người nhất định là gặp được sự tình vô cùng muốn biết." Bạch Vụ nói: "Vạch trần lời nói dối của ngươi, đối với người mà nói, kỳ thật có ý nghĩa không lớn, dù
sao ngươi cũng chỉ là không thể dùng thân phận Giang Huyền tiếp tục lăn lộn, nhưng người còn có rất nhiều thân phận, thiên phú của người vô cùng khó giải quyết, chỉ cần không tìm được bản thể của ngươi, ngươi còn có thể tiến hành lừa gạt một lần nữa." Điều này không sai, đây cũng là nguyên nhân Gia ẩn bị vạch trần, lại không hoảng hốt chút nào. Chẳng qua Bạch Vụ lần này, hiển nhiên là đến có chuẩn bị: "Nhưng thể đánh bạc lần đầu tiên, khiến cho ta cũng biết đồ vật người cảm thấy hứng thú chân chính, ban đầu ở trong trang viên Tử La, ngươi đã lừa gạt Tử La để có thể thoát khỏi trò chơi một nhà ba người" Gia Ấn sững sờ, làm sao lại kéo đến Tử La. Con nhóc điện bất hạnh kia, là con đẻ của một kẻ theo chủ nghĩa khoái lạc cực đoan. "Ngươi để lại cho ta một bức thư ở trong trang viên Tử La, người cho rằng tấm vé đó là vô dụng, ta nhớ rõ người từng trào phúng người trên thuyền, sống ở trong một lời nói dối." Gia ẩn nhớ được y đã để lại một bức thư như vậy. Mục đích là vì để cho Bạch Vụ hoặc là Ngũ Cửu, hiểu được sự tàn ác của kẻ thống trị, khiến cho bọn hắn càng thêm ghê tởm Chung gia. Chỉ là tấm vé tàu kia, lại có cái gì không đúng sao?
Bạch Vụ nhìn Gia ẩn có chút nghi hoặc, nói ra một cái tin tức nặng ký: "Chiếc thuyền đó có thể đi ra khỏi màn sương mù đen. Mà thế giới bên ngoài màn sương mù đen, ta đã từng đi." Màn sương mù đen! Đây là một chủ đề triệt để đánh động Gia ẩn. Không giống như tất cả những người Thịnh Quốc lá rụng về cội", Gia ẩn không thuộc về nơi này, y càng muốn trở lại thế giới bên ngoài màn sương mù den. Cũng bởi vậy, Gia Ấn đã tìm kiếm lối ra ngoài màn sương mù đen trong nhiều năm.
Y thậm chí còn nghĩ rằng lối ra là ở trên đỉnh tháp. Đỉnh tháp! Thang máy khổng lồ dẫn đến tầng 6 Tòa Tháp triệt để dừng lại ở tầng 5, chặn đường từ tầng 5 lên tầng 6, thế nhưng Gia ẩn năm đó vì quá muốn biết mọi bí mật nên đã leo lên trên! Trong 700 năm, y là nhân loại duy nhất từng đi đến tầng 6. Một...người ngoại quốc. Gia ẩn nói: "Ngươi xác thực đã tìm được đồ vật mà ta hứng thú, ta phải thừa nhận, chiếc thuyền
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT