"Đúng rồi, tên của ngươi là từ lúc bắt đầu có ký ức, ngươi liền biết sao?" Hứa Linh gật gật đầu. "Là như thế này, chúng ta hiện tại dù sao cũng tương đối đặc thù, ta lo lắng ở dưới một ít tình huống, nếu chúng ta gọi thẳng tên của mình, có thể sẽ tạo thành một chút phiền toái, ngươi hãy suy nghĩ một chút, nếu như chúng ta sử dụng năng lực, bị người biết tính danh, có thể sẽ dẫn đến bị điều tra." "Vậy...vậy phải làm sao bây giờ?" Hứa Linh cảm thấy Đường Cảnh nói rất đúng. "Đường Cảnh" nói: "Về sau người gọi ta là tiểu đường, ta gọi người là A Linh" Bạch Vụ kỳ thật không hề tán tỉnh, mọi thứ chỉ là vì an toàn, ổn định, cùng với đạt được tin tức. Nhưng hai cái xưng hô này của Bạch Vụ, thật sự rất ám muội. Hứa Linh còn chưa từng được xưng hô thân mật như vậy. Đường Cảnh bối rối.
Y thậm chí có một loại cảm giác trở lại thời đại phong kiến nghìn năm trước bị gia tộc an bài hôn sự kia. "Được rồi, ta hiểu rồi, ta, ta nghĩ rằng ngươi hẳn là người sống rất nội tâm, lúc mới nhìn thấy người ta liền cảm thấy như vậy." Đường Cảnh vào thời điểm ăn nói có ý tứ, nhìn như là một người sống rất nội tâm, khí chất trên người liền có một loại cảm giác chó có tới gần. Nhưng sau khi tiếp xúc, Hứa Linh cảm thấy, Đường Cảnh dường như chỉ là trong nóng ngoài lạnh. Đường Cảnh thì đang cao giọng chứng minh chính mình ở trong nội tâm:"Không phải ta! Không phải ta! Tán tỉnh ngươi là sư phụ của ta! Không phải ta!" Không có ý nghĩa, ý nghĩ trong nội tâm của y không thể hình thành khung hội thoại giống như ánh
mắt tinh nghịch nào đó. "Không có, ngày thường thì không như thế này, ta quả thật là một người sống rất nội tâm, chỉ là hôm nay gặp được ngươi, ta có chút khác thường, có thể qua vài ngày nữa ngươi sẽ phát hiện ra, ta sẽ biến thành một người khác, nhưng đừng nghĩ rằng ta đang xa lánh ngươi, ta chính là như vậy..."
"Đường Cảnh" vẫn phải chôn một chút phục bút cho màn trình diễn vụng về của đồ đệ sau này. Hứa Linh cái hiểu cái không gật gật đầu. "Đường Cảnh" nói: "Chúng ta ứng cần phải trở về" "Được." "Ngươi hãy chờ ta ở đây, ta đi liên hệ với một bằng hữu của ta, giao cho y một sự tình." "Được." Đường Cảnh nhìn bộ dáng nhu thuận của Hứa Linh, khó có thể tưởng tượng cô nương này hơn 10 trước còn muốn giết chết chính mình. Y bỗng nhiên hiểu ý tứ câu nói kia của sư phụ-- Có rất nhiều Ác Đọa đều là người đáng thương, người đáng thương cần tình thương, đây là mật mã chính xác để giao tiếp với Ác Đọa. "Đường Cảnh" rời khỏi phòng học, giả vờ giả vịt cầm di động lên, trên thực tế là nói chuyện đối với chủ nhân chân chính của Cỗ thân thể này. "Nghe này, cái gì nên làm mẫu, cái gì nên giảng giải, ta cũng đều đã giảng giải, ngươi phải đối xử tốt đối với Hứa Linh, như ta đã nói, Ác Đọa đại đa số là vì trải qua tấm tình tiêu cực, cũng chính là bởi vì sự tình bị thương, sợ hãi, tức giận mà hình thành, hóa giải những tâm tình này, ngươi cũng
tìm được sự tán thành của bọn họ." "Tính cách của người và ta rất khác nhau, nhưng người đối đãi với Hứa Linh, nhất định phải chú ý cẩn thận, nhất định phải tận khả năng chiếu cố. Người phải nghĩ biện pháp có thể có được nhất cử nhất động của nàng" Đường Cảnh khó hiểu: "Nhất cử nhất động...sư phụ, đây có phải là quản lý quá chặt không?" "? ? ? Ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy? Có một số việc ta không thể giải thích quá nhiều với ngươi, ta chỉ có thể báo cho ngươi, lại lịch của thiếu nữ này rất phức tạp. Vì sao lại có tầng này, ta cho ngươi thời gian 30 giây để lĩnh ngộ, không lĩnh ngộ được, quan hệ thầy trò dừng ở đây" Đường Cảnh sững sờ, lập tức nghĩ đến, vào thời điểm sư phụ nhìn Hứa Linh, kỳ thật không có bất kỳ kinh ngạc nào, nhưng chân chính khiến cho thái độ của sự phụ trở nên khác thường, là vì sự phụ thấy được hình xăm trên cánh tay của Hứa Linh. Y đột nhiên tỉnh ngộ...đây chẳng lẽ là hình xăm của một tổ chức nào đó? Hứa Linh mất đi ký ức, có lẽ sư phụ đối với những ký ức nàng mất đi đó, có chỗ biết được? Sư phụ đến từ bên trong màn sương mù đen, đây có phải hay không có nghĩa là, Hứa Linh kỳ thật cũng có liên hệ cùng với màn sương mù đen?
Đường Cảnh bừng tỉnh đại ngộ, chính mình còn tưởng rằng sự phụ là kẻ háo sắc, hoá ra sư phụ đứng ở tầng năm! Kết hợp với câu nói phải bình tĩnh, bất cứ lúc nào cũng phải cân nhắc để làm ra lựa chọn tối ưu của sư phụ, Đường Cảnh suy nghĩ một chút, đạt được sự tín nhiệm của Hứa Linh, tra chân tướng, đích thực là lựa chọn tối ưu, cho dù bị hiểu lầm, nhưng đợi đến khi tra ra hết thảy chân tướng, giải thích rõ ràng là được. Bởi vì đầu óc của Đường Cảnh phản ứng nhanh, cũng bởi vì thiên phú Thần Hàng sẽ khiến cho y không ngừng bắt chước người được triệu hoán. Cho nên rất nhanh, Đường Cảnh nghĩ tới nguyên nhân chân thật vừa rồi sư phụ biểu hiện khác thường. Y có chút xấu hổ: "Thật xin lỗi, là ta suy nghĩ vấn đề quá nông cạn. Chẳng qua sự phụ yên tâm, ta sẽ an bài tốt Hứa Linh." "Đường Cảnh" gật gật đầu, nói: "Ta cần phải trở về, ta còn có một ít chuyện muốn làm, những gì ta nói với người ngày hôm nay, người phải nhớ kỹ. Mặt khác, đừng có tuỳ tiện phát động thiên phú. Nhưng không cần phải sợ quấy rầy ta, nếu quả thật gặp được phiền toái không giải quyết được, liền quyết đoán kêu gọi ta." Quá tri kỷ! Hình tượng của Bạch Vụ ở trong nội tâm Đường Cảnh đã có thể nói là hào quang vạn
trượng, to lớn cao ngạo thần thánh. Bạch Vụ suy nghĩ một chút, không cần lại dặn dò, lần này là Đường Cảnh lần đầu tiên xây dựng liên hệ cùng với người bên trong màn sương mù đen, đồng thời hắn cũng là lần đầu tiên đi đến thế giới bên ngoài màn sương mù đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.