Tiểu tiểu đáng thương? Ở bên trong màn sương mù đen là tiểu, cho nên ngoài màn sương mù đen chỉ có thể là tiểu tiểu? Nếu như gặp được Hồng Ân tiểu đáng thương chân chính, hẳn là sẽ sợ đến mức không dám đánh đàn? "Đường Cảnh" nở một nụ cười mê hoặc, khiến cho Đường Cảnh có chút không rõ. Cảnh tượng hiện tại không phải là một cảnh tượng rất đáng sợ sao? Sư phụ vì sao lại cười? Nguyên nhân sư phụ cười là bởi vì hiện tại hắn rất mạnh, nếu như gặp được loại chuyện này bên trong màn sương mù đen, đại khái có thể làm cho mình kiên nhẫn giải mã, bởi vì đó là kết quả của quy tắc. Nhưng ở bên ngoài màn sương mù đen, các loại quy tắc méo mó còn chưa có triệt để hình thành, điều này cũng có nghĩa thứ mà hắn đối kháng, kỳ thật là Ác Đọa, mà không phải là quy tắc.
Cho nên ngón tay của sư phụ, đột nhiên nhấn vào một phím nào đó. Một nhân này, như thể là giáng cho ai đó một đòn đau bằng tinh thần lực.
Ở đằng xa truyền đến tiếng ho khan của thiếu nữ. Sư phụ tiếp tục nhấn vài phím, đồ đệ rất nhanh phát hiện ra, các phím đen trắng của đàn piaono
không ngừng tự chuyển động, lại chậm rãi dừng lại... Y phảng phất như thấy được hai vị cao thủ võ lâm, đang dùng cầm đấu pháp.
Không...căn bản không phải là hai vị cao thủ võ lâm, mà là một vị thần thoại võ lâm đối kháng với tấn tú võ lâm. Nhấn xuống một vài phím, tiểu tiểu đáng thương phía đối diện liền không chịu nổi. Tinh thần lực của Bạch Vụ Vốn là cực kỳ cường đại, đi đến thế giới này, căn bản chính là hàng duy đả kích (dùng văn minh cao đánh văn minh thấp). Dùng khí tức khóa chặt, nhìn thấy đối phương đã lộ ra chân thân ở trong phòng học khác, "Đường Cảnh" không có lập tức đứng dậy, mà là dò hỏi: "Hãy nói cho ta biết sơ qua về quy luật dao động của giai điệu, giả thiết lúc này có người dùng dao động giai điệu cùng với ảo giác địa hình biến hóa cho người một nan đề, ngươi phải giải đáp như thế nào?"
Đường Cảnh bối rối, trong lòng tự nhủ chúng ta không phải là mới bắt đầu giáo trình tân thủ sao? Làm sao bây giờ đã có bài kiểm tra rồi? Mặc dù có chút hoảng hốt và có chút bất ngờ trước sự nghiêm khắc của sư phụ, nhưng Đường Cảnh vẫn là dựa theo phím đàn thay đổi và hoàn cảnh biến hóa vừa rồi, cũng như sự thay đổi trong giai điệu và phân tích của tâm trạng của chủ nhân cây đàn lúc này mà cho ra đáp án. "Nàng hẳn là đang tránh né chúng ta, cho nên vào thời điểm chúng ta tới gần piano, đường đi đến phòng học này thay đổi, và giai điệu có chút kinh dị..." "Đường Cảnh" gật gật đầu, để cho chủ nhân chân chính của Cỗ thân thể này ở trong đầu tiếp tục phân tích: "Đồng thời, vừa rồi sư phụ nhấn mấy phím đàn khảo nghiệm, nốt nhạc khác nhau hẳn là đối ứng với thông tin bất đồng, chỉ là ta cần phải khảo nghiệm nhiều hơn...mới có thể chuyển đổi những thông tin này." Cũng không tệ lắm, Bạch Vụ tương đối hài lòng với biểu hiện của Đường Cảnh. Không nói đến Thần Hàng sẽ từ từ khiến cho Đường Cảnh học tập được tư duy và năng lực của chính mình, khiến cho y có tốc độ phát triển nhanh hơn người khác, nhưng dù không có những thứ này, hắn cho rằng năng lực suy nghĩ của Đường Cảnh cũng không kém. "Đường Cảnh" đứng dậy, nhìn về phía góc phòng học đối diện, bởi vì địa hình méo mó, góc phòng bị

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play