Chậc...loại biểu tình quái vật bị giết chết đơn giản mà lộ ra nhàm chán này quá mê người! Chờ đã, ý nghĩ này của ta có phải hay không cũng sẽ bị biết? "Đúng vậy, một số suy nghĩ của người khiến ta nổi da gà, lực lượng thiên phú là cần phải dần dần nắm giữ, ngươi có thể thử cảm thụ, từ từ ngươi sẽ phát hiện ra làm như thế nào để khống chế ý nghĩ của mình, làm như thế nào truyền đạt ra tin tức muốn truyền đạt, mà không phải là nói ra toàn bộ" Sư phụ đã bắt đầu chỉ dạy đồ đệ. "Tốt hơn hết người nên bắt đầu làm chủ nó ngay bây giờ, bởi vì ta không hề có hứng thú đối với hoạt động nội tâm của ngươi, ở giữa người với người chỉ cần giữ lại những kỹ năng giao tiếp cần thiết là đủ, đọc tâm thật sự là sự tình làm cho người ta thống khổ, tạo hóa không có cho mọi người quyền hạn này là chính xác. Bị đọc tấm còn thảm hại hơn. Nhất là thiên phú Thần Hàng, nói không chừng sẽ khiến cho người về sau tiếp xúc với người được triệu hoán", cho nên người tốt nhất vào
trước lúc đó, học được cách che đậy một ít suy nghĩ lung tung của ngươi." Quá chuyên nghiệp. Đường Cảnh hai phút trước còn không muốn quỳ, không nhịn được nghĩ đến câu nói nổi tiếng "Mẹ hỏi ta tại sao ta lại xem TV trên đầu gối". Chẳng qua trận chiến vừa rồi xác thực chấm dứt quá nhanh, thế cho nên Đường Cảnh có một loại cảm giác sư phụ chưa tận hứng. Hình dung chính xác chính là, rượu còn ấm, kẻ thù xấu hổ và ta sẽ cởi áo cho y. Trong tòa nhà dạy học, các lớp học với phong cách trang trí khác nhau lại bắt đầu vặn vẹo một lần nữa. "Đường Cảnh" nhìn nhìn Đế Na cùng với Khang Đức La đang kinh ngạc, khiến cho hai người này hôn mê, nói: "Tân binh chạy loạn thật là nguy hiểm, cứ như vậy đi, bình thường ở trong loại tình huống này hẳn là nên cưỡng chế khởi động...à, nơi này không có dĩa quay. Toàn bộ người ở trong thế giới này đều là bình thường, vì bảo trụ bọn họ lại không bị kéo chân sau, có đôi khi phải nghĩ biện pháp để cho bọn họ ở trong một địa phương cố định, đã từng chơi game chưa? NPC luôn thích đi lại và tìm đường chết. Ở trong hiện thực ngươi có thể lựa chọn để cho những NPC này ngủ một giấc."
Đường Cảnh vô cùng đồng ý với sự phụ, ví dụ này ngay lập tức khiến y cảm thấy quan hệ được rút ngắn, và thậm chí muốn trò chuyện về chủ đề trò chơi. Chẳng qua y rất nhanh nhận thấy, chiến đấu lẽ ra đã kết thúc, mọi rắc rối lẽ ra cũng đã được giải quyết xong, nhưng hoàn cảnh chung quanh vẫn là phong bế. Sư phụ tiếp tục nói: "Quái vật trong miệng người, được gọi là Ác Đọa, là nhân loại hoặc là sinh vật biến thành, chúng lấy sợ hãi, bị thương, phẫn nộ, các loại tâm tình tiêu cực làm thức ăn. Trong đó, tuyệt vọng là ngon nhất, cho nên người phải hiểu được, mặc kệ gặp được tình huống như thế nào,
cũng đừng có tuyệt vọng, phải bình tĩnh suy nghĩ biện pháp có thể phá vỡ bế tắc của cục diện" Đường Cảnh yên lặng nhớ kỹ.
"Quái vật vừa rồi là biến dạng thể cấp hai, nhưng biến dạng thể cấp hai sẽ không có sức sát thương lớn như vậy đối với nhân loại, hơn nữa biến dạng cần phải có tâm tình tiêu cực cường đại. Con quái vật kia cũng không phải là bản thể của quái vật" Sư phụ tiếp tục giảng bài. Đường Cảnh hiểu rõ, nói một cách khác, trong tòa nhà này còn cất giấu một kẻ đứng sau màn? "Rất nhiều cảnh tượng cần giải mã, cần người tìm manh mối, ngươi phải học được cách phân tích, ví dụ như tòa nhà này, người có quan sát được biến hóa của nó không?"
Đường Cảnh suy nghĩ một chút, đích xác biến hóa của tòa nhà này, cho y một loại cảm giác rất quỷ dị, phảng phất như cùng với vật gì đó không bàn mà hợp ý nhau, thế nhưng trong lúc nhất thời chính mình lại nói không ra. May mà sư phụ rất nhanh cho ra đáp án: "Cái cảnh tượng này cũng không phức tạp, cơ bản không có địa phương gì cần giải mã, nếu người nhận thấy quái vật vừa rồi kỳ thật không có thực chất, chỉ có đường viền, đồng thời cũng nhận thấy hình đang của tòa nhà này đang không ngừng biến hóa theo giai điệu" Đường Cảnh cả kinh, lập tức kịp phản ứng. "Đúng vậy! Thanh âm của quái vật lấn át cả tiếng đàn piano, nhưng tiếng đàn piano mới là ngọn nguồn khiến cho nơi này trở nên kỳ quái, phòng học biến hóa, như thể là biến hóa theo giai điệu! Phù hợp với giai điệu! Bởi vì giai điệu này không có nhịp điệu cố định, càng giống như là đánh lung tung...cho nên toà nhà dạy học này mới trông giống như một mớ hỗn độn!". Sư phụ nói: "Coi như không tệ, miễn cưỡng đủ tiêu chuẩn, đáp đúng phân nửa. Tòa nhà kỳ thật không có biến hóa, những gì người thấy được chính là ảo giác, đối phương có năng lực dị biến phổ thông tinh thần lực * 1 hoặc là tinh thần lực * 2 năng lực, phóng thích thông qua giai điệu"
"Cũng bởi vì là ảo giác, cho nên sinh viên phía ngoài mới không có đi vào, bằng không thì địa hình của tòa nhà này méo mó như vậy, đã sớm sụp đổ. Đi thôi, chúng ta đi đến chỗ đàn piano"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT