"Mà ai làm được điểm này trước hết nhất, người đó liền có thể có được sự chấp nhận của con quái vật kia. Cho nên bọn hắn làm theo ý mình, nhưng lại bởi vì lợi ích mà nhất trí, không phải là địch nhân tuyệt đối." "Mà Tỉnh Lục...có lẽ là như vậy, có lẽ là không phải, ngươi lưu ý nàng, cảnh giới nàng, nhưng lại không thể căm thù nàng" "Về phần Tỉnh Tứ, nói đến rất buồn cười, y là một người duy nhất đứng ở phía người chế tạo Tòa Tháp, dự định tinh lọc méo mó trợ giúp nhân loại, nhưng y điên rồi." Hết thảy câu đố bị Bạch Viễn nhẹ nhõm nói ra, nhưng cội nguồn làm sao tới? Giếng vì sao tồn tại, sương mù đen là chuyện gì xảy ra? Những chuyện này Bạch Vụ cũng không rõ ràng. Câu đố như thể ngược lại càng ngày càng nhiều, chỉ là có thể khẳng định là, Bạch Viễn, thật sự đã tham dự cuộc hành trình méo mó này. "Ngươi thật sự chết vì bệnh sao?"
"Đúng vậy, ta chết vì bệnh, giống như 10 Bích, chúng ta đi đến thế giới khác, không cần phải sợ hãi những quái vật cường đại đó nữa, mặc dù nhân quả của chúng ta bị chủ nông trường đánh dấu, nhưng chúng ta đã đến một thế giới khác, gã không tìm được chúng ta, nhưng tương ứng, đi đến thế giới khác, chúng ta cũng trở nên yếu ớt." Bạch Viễn nhìn về phía Bạch Vụ, nụ cười càng trở nên ôn hòa: "Ta quả thật đã chết, cho nên đối với người chết, người nên tôn kính một chút, người đã khuất là lớn nhất nha." Bạch Vụ còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng lúc này Bạch Viễn bỗng nhiên nói: "Ta chỉ là một người chơi ở thời đại trước, sau khi bị loại, ta đã không còn hứng thú đối với trò chơi, Đại Ma Vương sẽ biến thành như thế nào, ta một chút cũng không để ý." Y thoáng dừng lại: "Ừ, ba giờ rồi, ta nên đi uống trà. Ngươi còn một vấn đề cuối cùng có thể hỏi" Vấn đề cuối cùng. Bạch Viễn đã chỉ ra đường nét của tảng băng, mấy người họ Tỉnh muốn làm cái gì, tác dụng lớn nhất của Tòa Tháp là cái gì. Nhưng vẫn còn rất nhiều câu đố, thiên phú cùng với chuỗi sức mạnh, năng lực dị biến, nửa Ác Đọa, nông trường, cùng với mình tại sao lại đi đến thế giới này, thế giới bên ngoài sương mù đen liệu sẽ
phải chịu liên lụy hay không? Làm như thế nào cứu vớt Lâm Duệ? Làm như thế nào mới có thể tìm được giếng? Quái vật trong Tòa Tháp vì sao rất cần người sở hữu thiên phú Top 100? Sương mù đen cùng với giống hoặc là hai tồn tại cấp cội nguồn có quan hệ gì? Những vấn đề này Bạch Vụ đều rất muốn biết, nhưng cuối cùng, Bạch Vụ hỏi một vấn đề rất ích kỷ.
Hắn cũng biết hỏi vấn đề này có chút không có tiền đồ, có chút lỗi thời, nhưng hắn vẫn hỏi: "Cho nên, những gì ta trải qua khi còn bé, là người cố tình làm sao?" Sau khi Bạch Viễn nghe xong, sửng sốt một giây, sau đó cười ha hả, y cho dù ưu nhã, cũng không thể cười ưu nhã. "Ha ha ha ha ha...đây thật sự là một vấn đề ngu xuẩn, hà tất phải tự rước lấy nhục chứ, ta làm những chuyện kia đối với người, chẳng qua là cao hứng nhất thời, đối với ta mà nói, đi đến một thế giới khác, coi như là lui ra khỏi trò chơi kia." Bạch Viền dùng một loại ánh mắt thương hại nhìn Bạch Vụ, tay của Bạch Vụ không tự chủ run run. "Ngươi có biết muốn làm cho một người không bị lây nhiễm tâm tình tiêu cực, mà vẫn có thể sống khoẻ mạnh, không trở thành một kẻ giết người chống lại xã hội, tỷ lệ thấp bao nhiêu không?"
"Đừng có nghĩ rằng ta lợi hại như vậy, ta đối với ngươi hẳn có lẽ chỉ là tùy tiện chơi đùa? Nếu như ngươi từ sản phẩm lỗi biến thành phế phẩm, ta cũng sẽ loại bỏ ngươi không chút do dự." "Cũng đừng cho rằng ta chiếu cố đối với người, là xuất phát từ một loại sứ mạng nào đó, bất kỳ trò chơi nào một khi có sứ mạng quá trầm trọng, liền sẽ mất đi niềm vui thú, ta chính là truy cầu niềm vui thú, có hiểu không?" Bạch Vụ cười tự giễu, đây thật sự là một cái vấn đề ngu xuẩn...ta đến cùng đang chờ mong cái gì chứ. Nhưng như vậy cũng rất tốt, ít nhất mình có thể thản nhiên ghê tởm người này. Bạch Viễn nói: "Đừng có trông cậy vào ta có chờ mong gì đối với người, nếu có một ngày, ta thật sự làm như vậy, vậy nhất định là ta uống nhầm thuốc" "Ta cũng vậy, đừng có trông cậy vào ta có chờ mong gì đối với ngươi, nếu có một ngày ta thật sự làm như vậy...à, ta không có khả năng làm như vậy." Bạch Vụ bình tĩnh đáp lại, nhưng ở trong mắt Bạch Viễn, đây phảng phất như là một đứa bé bị
mắng, bực bội cãi lại. Bầu không khí có chút quỷ dị, chẳng qua Bạch Viễn cùng với Bạch Vụ rất thích ứng. Tại một cái thế

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play