Tỉnh Ngũ cường đại cỡ nào, ảo giác thậm chí không thể lừa gạt Tỉnh Ngũ được một giây đồng hồ, nhưng do dự chưa tới một giây, cũng đủ để cho Tỉnh Ngũ làm rất nhiều chuyện. Nhất là khuôn mặt ưa nhìn những gợi đòn của Bạch Viễn kia, tạo nên một biểu cảm không kém phần ưa nhìn nhưng càng gợi đòn nhiều hơn. Đây quả thực chuẩn xác dẫm nát bãi mìn của Tỉnh Ngũ! Một quyền vốn dĩ hợp lực, tách ra trong chớp mắt. Bạch Vụ bị một quyền của Tỉnh Nhị đánh vào lòng đất. Một quyền của Tỉnh Ngũ thì đánh vào không khí... Vào thời điểm Tỉnh Ngũ ý thức được đó là ảo giác, Bạch Vụ - người làm ra ảo giác Bạch Viễn lộ ra biểu tình giễu cợt, chế giễu: "Tại sao lại giả vờ rằng người mong đợi lượng máu của ta không cao, sau đó người đánh ta một chút áp lực cũng không có? Sau đó chỉ cần là đối thủ người chán ghét, cho hắn một quyền liên hạ
đo ván? Không thể nào?" "Đúng vậy, chính là bởi vì có độ khó nhất định, vào thời điểm người đánh ta, thống khổ mới có khả năng liên quan đến...hạnh phúc? Thật xin lỗi, ngươi làm sao có thể hạnh phúc chứ?" Tỉnh Ngũ tức giận điên cuồng oanh kích ảo ảnh hư ảo này. Mà cùng lúc đó, Bạch Vụ rơi vào sâu trong lòng đất, bị một quyền của Tỉnh Nhị đánh tan nửa cái mệnh, kiệt lực để cho mình bảo trì thanh tỉnh: "Ngươi có nghĩ tới hay không...nếu...ta là Tỉnh Lục...ta tại sao...ta phải nói cho ngươi biết...chúa cứu thế tồn tại chứ.." Một quyền hợp lực không còn một quyền của Tỉnh Ngũ, đích xác không thể trực tiếp giết chết Bạch Vụ, nhưng Tỉnh Nhị rất rõ ràng, chính mình bổ sung thêm mấy quyền, nhân loại miễn cưỡng khiến cho mình sử dụng toàn lực này...cuối cùng cũng sẽ chết đi. Nhưng Tỉnh Nhị không biết, loại người như Bạch Vụ, đáng sợ nhất không phải là nắm tay, không phải là ánh mắt, mà là miệng. "Giếng...mở ra...nhưng người không có ở đó...như vậy Tỉnh Lục...sẽ ở đâu?" Tỉnh Nhị cả kinh, lời nói này của Bạch Vụ, khiến cho y chợt nghĩ ra điều gì đó.
"Ha ha...giết ta đi...liền sẽ không còn chúa cứu thế tiếp theo sao? Ha ha ha...ta chẳng qua là một tồn tại thường thường không có gì lạ trong nhân loại, trong quân đoàn điều tra, người như ta, đưa tay nắm liền có một bó to..."
"Ta nhiều lắm là...có ý nghĩ tương đối nhiều hơn một chút...người như ta, chỉ cần loại tồn tại như Tỉnh Lục nguyện ý...làm ra thêm mấy kẻ, cũng không khó.." Lời nói này cũng không phải là Bạch Vụ đang khoe khoang một cách khiêm tốn. Bạch Vụ đối với tính cách của Tỉnh Nhị đã nắm rất rõ ràng, Tỉnh Nhị một phương diện lo lắng về một lời dự ngôn nào đó, nhưng một phương diện khác, đánh giá những lời "từ bi giả tạo" trước đây của Tỉnh Nhị-- Trong nội tâm của Tỉnh Nhị là xem thường nhân loại. Nhân loại đối với Tỉnh Nhị mà nói, không khác gì thực vật, động vật, thậm chí là vật nuôi. Những người như vậy càng sẵn sàng tin rằng nhân loại là bình thường, nhưng hết thảy thuyết pháp đều là Tỉnh Lục đang thao túng. Ở dưới lòng đất tối tăm, Bạch Vụ với khả năng khôi phục sinh mệnh lực kinh người, chỉ cần thở dốc trong chốc lát, là liền có thể thừa nhận thế công của họ Tỉnh một lần nữa.
Tỉnh Nhị cũng không ngốc, trên người Bạch Vụ thế nhưng là có lực lượng khắc chế họ Tỉnh, mà lời nói của Bạch Vụ, khiến cho y nghĩ về một ít âm mưu của tiểu muội, ý thức được chính mình có thể là bị điệu hổ ly sơn -- Nhưng y lại muốn giết chết nhân loại trước mắt này. Bạch Vụ cũng không hoảng hốt, tiếp tục đưa ra tin tức có tính bùng nổ hơn: "Thừa nhận đi, Tỉnh Lục có một kế hoạch nào đó, người bị nàng tính kế, giết ta đi đương nhiên cũng không sao, nhưng ngươi hãy suy nghĩ một chút, nàng đang luôn tìm kiếm cái gì, có lẽ người biết vấn đề này?" Năm phút đồng hồ chấm dứt. Trong bầu trời đêm đen nhánh, có người nhận thấy phía trên tầng mây có ánh sáng. Trên bầu trời cao đầy mây đen, thanh âm động cơ to lớn phun ra, vang vọng ở trên không tòa thành phố này. Càng ngày càng có nhiều người ngẩng đầu nhìn về phía ánh sáng và bóng đen đang tới gần trên bầu trời! Đó dường như là một hòn đảo bồng bềnh trong biển mây, đang từ từ trầm xuống! Thẳng đến khi cách mặt đất 1.200 mét...nó rốt cục cũng dừng lại, xuất hiện ở trên đầu mọi người
trong sự rung động. Tỉnh Nhị bị lời nói của Bạch Vụ kích thích, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi. Y đương nhiên biết Tỉnh Lục đang tìm cái gì, vô cùng rõ ràng, người kia tự cầm tù ở bên cạnh giếng, mấy trăm năm cũng không có đi ra ngoài, rõ ràng người kia đã triệt để điên rồi. Nhưng vạn nhất...Tỉnh Lục có thủ đoạn nào đó thì sao? Ý nghĩ này khiến cho Tỉnh Nhị cảm thấy không rét mà run, mà cùng lúc đó, y cũng biết được một điều, chính mình đã bỏ lỡ cơ hội giết chết Bạch Vụ. Ánh sáng chói lọi trên bầu trời xua tan màn đêm, một vật thể tràn đầy cảm giác máy móc giống như một toà Thần Điện đang lơ lửng trên không trung, đã kết thúc đêm dài trước thời hạn. Thành phố Bách Xuyên dường như sống lại vào thời khắc này, bóng tối trong mọi ngóc ngách của đều được chiếu sáng bởi ánh sáng mạnh. Tỉnh Ngũ kinh ngạc nhìn tòa kiến trúc lơ lửng quen thuộc này, không thể tưởng tượng nổi tại sao nó lại xuất hiện ở đây! Sau khi dùng ngôn ngữ tru tầm Tỉnh Nhị một phen, Bạch Vụ đã sớm lui lại hơn trăm trượng, cũng đang ngẩng đầu lên nhìn trời.
Hắn cũng kinh ngạc như những người khác, chỉ là loại kinh ngạc này, đã lắng lại từ hơn 300 giây trước. Viện quân mạnh nhất thành phố Bách Xuyên rốt cục cũng đã đến, Quân Vương thành phố máy móc Số 0, đi ra từ trong Thần Điện. Bạch Vụ nhìn lên bầu trời, nở nụ cười. Hắn biết Số 0 nhất định sẽ đến, chỉ là không ngờ được -- Số 0 sẽ...mang cả hạch tâm thành tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT