Những người này cũng không phải là bởi vì tiếng sáo của quan toà dừng lại, cũng không phải là bởi vì Tiếng Ca Hải Yêu của Nhiếp Trọng Sơn dừng lại. Thân thể của bọn nó lay động, ở trên chiến trường vô cùng tàn khốc, tự dưng phát ra nụ cười quỷ di. Ban đầu quan toà còn không có phát hiện ra, nhưng vào thời điểm gã phát hiện ra...hết thảy đều đã chậm. Tiếng cười giống như là mang theo một loại tính chất lây bệnh mãnh liệt nào đó, quan toà rõ ràng phát hiện ra...chính mình căn bản không tìm được ngọn nguồn thanh âm, phảng phất như những người bỗng nhiên bật cười đó, đều là người lây bệnh! Ở khu vực phía bắc thành phố Bách Xuyên, Yến Cửu ngồi ở bên cạnh một chú hề, vì Cổ vũ chú hề, nàng lộ ra nụ cười nhìn như vui vẻ. Chú hề lấy được sự cổ vũ, cũng cười càng thêm vui vẻ. Tiếng cười kia nhìn như không có tính vang
dội, lại đủ để xuyên thấu bóng đêm...bao trùm mảnh chiến trường khuyết thiếu sung sướng kia. Cỗ tiếng cười này tuy không phải là năng lực dị biến truyền thuyết, nhưng vô luận là Tiếng Ca Hải Yêu, hay là Trấn Hồn Khúc, cũng không thể đánh đồng với nó. Chiến cuộc rất nhanh phát sinh nghịch chuyển kinh người. Quan toà thổi Trấn Hồn Khúc, âm điệu dồn dập, như là truyền đạt một mệnh lệnh mới nào đó. Nhưng hết thảy..đã không có chút ý nghĩa nào. Những nhóm vong hồn bị gã nô dịch đó, phát ra tiếng cười tà ác điên cuồng, chúng thay đổi phương hướng, vào thời khắc này...từ kẻ xâm nhập, biến thành thủ vệ giả! Tiếng cười quỷ dị, chẳng phân biệt được địch ta bắt đầu khuếch tán. Liền ngay cả đám người Viên Diệp Kha Nhĩ cũng không có cách nào ngăn cản được tiếng cười xâm nhập, toàn bộ chiến trường lúc mới đầu chỉ có một phần nhỏ người bị tiếng cười ảnh hưởng, nhưng lần này, tiếng cười xâm nhập nhanh hơn rất nhiều so với trước khi đám người Lâm Duệ phát hiện ra chú hề. Năng lực dị biến hoàn mỹ, Thanh Âm Cực Lạc. Dựa vào tiếng cười khuếch tán khống chế người khác, phương thức khuếch tán giống như virus lây
nhiễm vậy, nhưng năng lực này có một cái đặc tính, nếu người sở hữu càng vui vẻ, hiệu suất của năng lực dị biến sẽ càng đáng sợ. Lực xuyên thấu của tiếng cười khoa trương hơn xa xa so với ngày xưa. Chú hề ở nơi xa đích xác rất vui vẻ, vui vẻ trước đó chưa từng có, bởi vì Yến Cửu nở nụ cười. Yến Cửu kỳ thật không nguyện ý lừa gạt chú hề, nàng cũng nói chi tiết cho chú hề, chính mình không có tâm tình vui sướng, nhưng biết biểu đạt vui sướng như thế nào. Nàng hi vọng chú hề có thể cứu vớt thành phố Bách Xuyên, đuổi đi kẻ xâm nhập. "Giúp người tìm niềm vui, bởi vì thấy được nụ cười của người khác, người sẽ rất vui vẻ, cho nên ta tin tưởng ước nguyện ban đầu của người nhất định là nguyện ý giúp người tìm niềm vui." "Tòa thành phố này sắp bị nhóm kẻ xâm nhập huỷ diệt rồi...xin hãy giúp ta đuổi chúng đi!" Vào thời điểm biết được Hồng Ân chết đi, Bạch Vụ liền an bài Yến Cửu đi tìm chú hề. Đây cũng là một con át chủ bài cuối cùng hắn có thể điều khiển tại thành phố Bách Xuyên. Trên thực tế là phải sử dụng sớm hơn so với dự đoán của Bạch Vụ. Chú hề thì sao, từ khi biết được thế giới này có người sẽ không bị tiếng cười của mình ảnh hưởng, liền một mực nhớ kỹ.
Nó muốn tiểu cô nương này đạt được nụ cười, muốn để cho tiểu cô nương này vui vẻ. Trong 700 năm, chấp niệm trong nội tâm bị Ác Đọa hoá bị bóp méo, nhưng đúng như Yến Cửu nói, nó lúc ban đầu chỉ là hi vọng mọi người vui vẻ. Vào lúc nhìn thấy nụ cười của Yến Cửu, chú hề cho dù biết rõ đây là giả, cũng vẫn như cũ cảm thấy vui vẻ. Nó hi vọng tiểu cô nương này có thể cười nhiều hơn, có lẽ cười nhiều hơn, sẽ tìm về được tâm tình mất đi. Trong 700 năm, đây là thời khắc chú hề vui vẻ nhất, Thanh Âm Cực Lạc, cũng vào thời khắc này, thể hiện ra sự cường đại trước đó chưa từng có. Các học sinh ở khu ký túc xá trường trung học Bách Xuyên, trở thành nguồn lây sớm nhất. Hắc Kim Đảo cùng với Hoàng Tuyền Đảo liên thủ, cho các lão sư một loại cảm giác...đối mặt với liên quân Ác Đọa khổng lồ như thế, cho dù quái vật họ Tỉnh không tham dự tiến công, trường trung học Bách Xuyên cũng không có phần thắng trong trận chiến đấu này. Đại quân mênh mông cuồn cuộn tiếp cận, toàn bộ thành phố Bách Xuyên phảng phất như bị một Cỗ sóng thần tên là Ác Đọa cuốn phăng.
Nhiếp Trọng Sơn một mình tiến vào sóng thần, trong chớp mắt chém giết hai viên đại tướng của địch nhân, tất nhiên làm cho người ta phấn khởi. Những loại phấn khởi này rất nhanh cũng bởi vì chênh lệch thực lực quá to lớn mà tiêu tan. Nhưng lúc này...sóng thần bắt đầu dấy lên ngọn lửa vui sướng, xua tán hắc ám, là đồ vật càng thêm hắc ám nguyên bản giấu ở thành phố Bách Xuyên! Mặc kệ chú hề cười vui vẻ bao nhiêu, lực lượng của bản thân Thanh Âm Cực Lạc là tà ác. Tiếng cười tà ác rất nhanh truyền khắp ra toàn bộ không gian, tại mảnh đất ấm chiến trường này, nhanh chóng khuếch tán ra! Viên Diệp, Kha Nhĩ, Tiền Nhất Tâm, Lữ Ngôn, thậm chí là Cố Hải Lâm Lưu Mộ...cũng bắt đầu cười rộ lên. Ác Đọa tấm gương bắn ngược hết thảy công kích của Nhiếp Trọng Sơn, Nhiếp Trọng Sơn chú trọng lực lượng tốc độ, bị Ác Đọa tấm gương khắc chế trời sinh! Nhưng liền ngay cả Ác Đọa tấm gương cũng không có cách nào thoát khỏi tiếng cười xâm nhập, nó cũng cần tiếp nhận tin tức, không thể bắn ngược thanh âm! "Ngươi có lẽ rất cường đại, nhưng có ta ở đây, người sẽ không thể đụng vào bằng hữu của ta."
"Bằng hữu? Bằng vào bộ dáng quỷ quái của ngươi, ngươi cho rằng ai sẽ làm bằng hữu của ngươi?" "Ngươi! Ngươi đang vu oan bằng hữu của ta!" 
Ác Đọa tấm gương nguyên bản định sử dụng Lồng Giam Linh Hồn, nhưng nó rõ ràng rất phẫn nộ, CỖ phẫn nộ này lại khiến cho nó nở nụ cười. "Ha ha ha ha ha ha...chuyện gì đang xảy ra...ha ha ha ha..." Nhiếp Trọng Sơn cũng nở nụ cười, một phần là bởi vì Thanh Âm Cực Lạc khuếch tán, một phần thì là bởi vì y thật sự cảm thấy rất buồn cười. Ác Đọa tấm gương có thể nói là tồn tại trời sinh khắc chế các loại cường công, bất đồng với Lưu Mộ có lực phòng ngự cường đại, nó có thân hình như gương, thậm chí có thể bắn ngược đòn tấn công của đối thủ, là quái vật loại hình phòng thủ phản kích trời sinh cao hơn Lưu Mộ một bậc. Nhưng hiện tại, tên gia hỏa vô cùng khó giải quyết, lại biến thành đồng minh. Ác Đọa tấm gương xoay người, tấm gương phản chiếu...không còn là Nhiếp Trọng Sơn, mà là quan toà, thợ rèn, thương nhân sau lưng. Cùng với tuỳ tùng mới của Tỉnh Ngũ, vị đạo khách sáu tay kia. Nhiếp Trọng Sơn kiêng kỵ nhất,

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play