với Bạch Viễn, Bạch Viễn là ôn hòa, thoải mái, Tỉnh Nhị thì mang theo một loại thương xót. "Ngươi làm sao biết tâm địa của ta thiện lương?" Hồng Ân rất kỳ quái. Tỉnh Nhị nói: "Người bình thường đụng phải bản thể của người, trong chớp mắt liền sẽ bị oán khí nồng nặc thôn phệ, ta cho rằng người kiềm giữ oán khí cường đại, nếu như không có một trái tim chí thiện, là không có cách nào bảo trì thanh tỉnh. Người rất tốt, tiểu cô nương, người có tiềm lực vượt qua các Ác Đọa khác". Hồng Ân cảm thấy thuyết pháp này rất thú vị, nhưng lại không thể nói nơi nào thú vị. "Tiềm lực vượt qua các Ác Đọa khác là cái gì?" "Đây là vinh hạnh đặc biệt vô thượng, trong tương lai sẽ có một ngày, ngươi có lẽ sẽ tiếp xúc đến lực lượng đỉnh điểm nhất thế giới này. Ít nhất ta thấy được cảnh tượng rất thú vị trên người của
ngươi, tà ác khổng lồ, bị một linh hồn thiện lương điều khiển."
Hồng Ân cảm thấy nhà sư này tuy nói hơi nhiều, chẳng qua chỉ xét về ngoại hình, người ưa nhìn nói chuyện sẽ không gây khó chịu. Nhất là đối phương ôn hoà mặt mũi hiền lành, khiến cho Hồng Ân còn rất có hảo cảm, đương nhiên, so với Bạch Vụ là không thể so sánh. "Đây đều là những người được ta giúp đỡ. Họ chán ghét thế giới này, nhưng họ không ghét ta." Hồng Ân nói. Tỉnh Nhị bừng tỉnh. Hoá ra còn có kỳ ngộ như vậy, y phảng phất như thấy được hình ảnh tiểu cô nương hấp thu oán niệm của những người này, giải thoát những người này khỏi thống khổ. Hốc mắt của Tỉnh Nhị ẩm ướt: "Ngươi có tình yêu lớn." "Đó lại là cái gì?" Hồng Ân rất nghi hoặc, nhà sư tóc dài tại sao lại khóc? Tỉnh Nhị nói: "Trong thiên địa có muôn vàn sinh vật có tình yêu, thế nhưng có thể bao dung oán niệm của rất nhiều người, không bị thôn phệ, lại rất ít. Ta vẫn luôn cho rằng, sống trên thế giới này, phải có yêu, mặc kệ biến thành bộ dáng gì, nếu như ngay cả thiện niệm cũng không còn, vậy thì không xứng còn sống."
"Đúng vậy..." Hồng Ân thuận miệng phụ họa. Ý nghĩ của nàng rất đơn thuần. Nhà sư này biết đường đúng không? Biết đường mà hay lẩm bẩm cũng không sao, chỉ cần người dẫn đường tốt là được. Ý nghĩ của thiếu nữ váy đen rất chất phác tự nhiên. Tỉnh Nhị cảm động trước vẻ đẹp đặc biệt phát tán ở trên người Hồng Ân, phảng phất như thấy được một cảnh tượng sáng lạn tốt đẹp. Nhóm Ác Đọa trải rộng thế gian, bao dung lẫn nhau, lý giải lẫn nhau, yêu nhau cả đời. Tỉnh Nhị nói: "Ta có thể đụng vào bản thể của ngươi không?" Hồng Ân dừng lại, không hiểu nhìn nhà sư. "Ngươi sẽ chết...những thứ này là oán niệm, là bản thể của ta, một khi người đụng vào, sẽ bị thôn --" Hồng Ân còn chưa dứt lời, cả người liền sửng sốt. Bởi vì "bóng bay", đã bay vào trong tay Tỉnh Nhị. Nhưng những đôi mắt vốn nên mở ra trong chớp mắt, lộ ra phẫn nộ hoặc là tham lam, trong mắt chỉ có sợ hãi. Mà sau đó, bóng bay lại to gấp đôi trong chớp mắt. Vô số oán khí nồng đậm bị quán chú vào...
Bóng bay là bản thể của Hồng Ân, nhưng thiếu nữ váy đen, thì là đại não cùng với linh hồn của Hồng Ân. Ở trong quá trình này, Hồng Ân cảm giác được vô số thanh âm kêu rên xuất hiện ở trong đầu. Giống như là mấy vạn ác quỷ leo ra từ trong địa ngục, oán niêmk mà chúng tích tụ trong địa ngục bắt đầu bộc phát đột ngột Trong nháy mắt lực lượng khổng lồ phảng phất như muốn nổ tung đại não và bản thể của nàng! Bịch một tiếng...Hồng Ân ngã trên mặt đất, máu chảy ra từ mắt, tai, miệng và mũi. Cả người cũng bị oán khí bao phủ. Đây là oán khí còn cường đại hơn rất nhiều lần so với thần hồ, tuôn ra từ trong nhà sư đang cười
nói.
Hồng Ân muốn đoạt lại thân thể...lại phát hiện ra mình dĩ nhiên bị oán khí cường đại ép tới không thể động đậy. "Ồ...chẳng lẽ là ta phán đoán sai lầm sao? Xem ra ta đã đưa ra quá nhiều oán khí rồi." Tỉnh Nhị rất thích Hồng Ân, bởi vì y cảm thấy tiểu cô nương này có chút tương tự với mình. Trên người mang đầy lực lượng tà ác không gì sánh được, nhưng trong nội tâm lại có kính nể cùng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT