Trong nội tâm của Tần Tung rất khổ sở, Ngũ Cửu lại có thể nói ra những lời như vậy...y đến cùng đã trải qua cái gì? "Ngươi cho rằng Tòa Tháp đã mục nát đến tình trạng như thế sao?" "Đúng vậy." "Đây là giác ngộ như lời người nói? Ngươi muốn lật đổ sự khống chế của Tòa Tháp?". "Không...ta chỉ là muốn đi theo những vong hồn đó, rời khỏi Tòa Tháp!" Ngữ khí của Ngũ Cửu vô cùng kiên quyết. Nếu như Bạch Vụ ở chỗ này, cũng nhất định sẽ kinh ngạc với những gì Phó Đoàn Trưởng nói. Dù sao thì vào thời điểm ở thôn Tảo Hồ, Bạch Vụ đã cảm thấy Phó Đoàn Trưởng đại khái là muốn canh giữ ở Tòa Tháp. Cho nên lúc đó, Bạch Vụ bắt đầu cải biến sách lược, muốn để cho Phó Đoàn Trưởng tiếp tục ở
trong Tòa Tháp tạo phúc cho tầng dưới cùng, đồng thời chính mình thì bắt đầu kiến thiết chỗ tránh nạn cùng với đám người Nhiếp Trọng Sơn. Lúc đó Bạch Vụ thật sự đang suy nghĩ, Phó Đoàn Trưởng là chính xác, chính mình một mực đâm đầu vào chỗ tránh nạn, quả thật có chút không ổn thỏa. Thế nhưng thái độ của Ngũ Cửu, lại có biến hóa lớn vào lúc này. Có lẽ là Yến Tự Tại đã nói rất nhiều trong điện thoại, hoặc cũng có thể y biết rằng, Đoàn Trưởng lúc này, cần bị người buộc đưa ra lựa chọn. "Nếu như người chọn sai thì sao?" Tần Tung nói. "Vậy ta nguyện ý ở ngoài tháp làm một hồn ma lang thang, trong tương lai thấy được thành viên quân đoàn điều tra, nếu đối phương mạnh hơn ta, ta sẽ vui mừng vì trong Toà Tháp sinh ra nhân tài, nếu đối phương yếu hơn ta, ta sẽ giận dữ mắng mỏ bọn họ mất đi dũng khí thăm dò!" "Ta sẽ không ngừng tìm kiếm đường ra cho tương lai của nhân loại, thẳng đến khi ta chết đi!" Lời nói quyết tuyệt lần này, rốt cục cũng khiến cho Tần Tung cảm nhận được một tia hào khí lây nhiễm, trầm mặc một hồi lâu, cũng suy tư một hồi lâu, trong đầu hiện lên biến hóa của tầng dưới cùng những năm nay, cũng hiện lên uy hiếp của phụ thân ca ca tỷ tỷ trước hôn lễ, cùng với chuyện
đã xảy ra trong Tòa Tháp gần đây... Tần Tung lắc đầu nói: "Như vậy không được, ta không cho phép bộ hạ của ta rơi vào kết cục thể thảm như vậy, ta không biết giác ngộ ngươi muốn là như thế nào, nhưng ta nguyện ý tiến thối cùng với người, sự tình 90 năm trước, ta sẽ không dừng bước tại phẫn nộ." "Cho nên Thanh Ngọc, ta nên làm như thế nào?"
Ngoài tháp, tại thành phố Bách Xuyên. Các lão sư bên trong toà nhà dạy học, vào mấy ngày trước đã thấy được đại quân tiếp cận. Bọn họ hóa thân thành tằm, có được năng lực quan sát thế giới. Toà nhà dạy học không chỉ là một địa phương dùng để vây khốn địch nhân, nơi này còn có một loại công năng vô cùng trọng yếu khác -- điều tra. Năng lực dị biến hoàn mỹ: Dò Xét Chi Đồng. Bạch Vụ đã từng nói, nói không chừng vào một ngày nào đó, Dự Ngôn Giả ở trong miệng những lão sư này-- Tỉnh Lục, sẽ có khả năng tới hỏi mấy vị lão sư này. Dựa vào năng lực kính viễn vọng siêu cấp của những lão sư này, lúc Bạch Vụ đi ra từ Tòa Tháp, vẫn
luôn một mực bố trí, nghĩ cách lợi dụng chiến trường, tận khả năng hoàn thành một trận đánh lấy ít thắng nhiều. Những ngày này hắn vốn đang một mực khai thác khu vực, nhưng sau khi hắn phát hiện ra hạn chế khu vực biến mất...trong nội tâm có dự cảm bất hảo. Mà thông qua nhóm lão sư ở toà nhà dạy học, Bạch Vụ đã hiểu được một điểm, thế lực tiến công có ba cỖ. Một cỗ đến từ Hoàng Tuyền Đảo, một cỗ đến từ Hắc Kim Đảo. Có thể kết luận chính là, những thế lực này ở trong quá trình đi đến thành phố Bách Xuyên, sẽ không ngừng tăng cường. Mà Cỗ thế lực thứ ba...chỉ có một người. Nhưng ở trong mắt của người quan sát, lại là mối uy hiếp lớn nhất. Một người thành quân, Bạch Vụ chỉ có thể nghĩ đến vài người, hoặc là chủ nông trường, hoặc là người trấn thủ giếng. Hạn chế khu vực biến mất, hắn rất nhanh suy đoán là người sau. Tình thế thảm khốc vượt quá mong muốn của Bạch Vụ. May mà đám phạm nhân xuất phát từ nhà
tù Thục Đô đến chỗ tránh nạn, ở dưới một phen thuyết phục của Bạch Vụ, toàn bộ lựa chọn cùng tiến thối với chỗ tránh nạn. Cho dù là cư sĩ thêm tiền như Tiền Nhất Tâm cũng vậy. Trong chỗ tránh nạn có đồ vật đám Ác Đọa này đã cực kỳ lâu không nhìn thấy-- vui vẻ cùng với hi vọng. Ở dưới bài diễn thuyết của Bạch Vụ, tất cả mọi người biết...đại chiến sắp tới. Bất kể là Ác Đọa học sinh, hay là Lâm Duệ Giang Y Mễ, hoặc là đám phạm nhân nhà tù cùng với nhóm cựu thành viên quân đoàn điều tra, đều biết rõ địch nhân chính mình đối mặt sẽ là tồn tại kinh khủng cường đại đến gần như không nhìn thấy phần thắng. Nhưng không có ai e sợ chiến. Nếu như nói có cả ba thứ thiên thời địa lợi nhân hoà, mới có thể có một đường sinh cơ, Bạch Vụ cho rằng, nhân đã chiếm một nửa. Một nửa còn dư lại...ở trong Tòa Tháp. Theo hạn chế khu vực biến mất, Bạch Vụ cũng bắt đầu thương nghị cùng với 12 tằm trắng dính liền toà nhà dạy học, phân phối nhân sự như thế nào.
Bọn họ ở trong tòa nhà này quan sát 700 năm, rõ như lòng bàn tay đối với thế giới này. Đối với thành phố Bách Xuyên lại càng là quen thuộc. Tuy năng lực thu hoạch tình báo của bọn họ, không có biến thái như Phổ Lôi Nhãn, nhưng Bạch Vụ tin tưởng, trong trận chiến này, tin tức do những lão sư này cung cấp sẽ rất trọng yếu. Quả nhiên, thành phố Bách Xuyên không nói 100%, nhưng ít ra chuyện đã xảy ra trong sáu thành khu vực, các lão sư đều nhìn ở trong mắt. Phân tích ra khu vực nào nên là quy tắc gì. Nên bố cục những địa phương này như thế nào. Bạch Vụ lựa chọn mấy chỗ khu vực cực kỳ có nắm chắc, tập trung bố trí phòng thủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT