Nhưng bọn họ cũng không thèm để ý, dù sao đây cũng là một loại phương thức khiến cho khách nhân hài lòng, thậm chí không bằng nói...đây mới là thủ đoạn chủ yếu bọn họ lấy lòng khách nhân. Mà những gì Lâm Duệ nhìn thấy, là ba nhân vật cấp cán bộ trong rạp xiếc biến dạng.
Người không lưng, người ba tay, người hai mặt. Chúng đã sớm biến thành Ác Đọa, nhưng cũng không đáng sợ chút nào, dù sao cũng đã quen với tướng mạo khi chúng còn sống, hình tượng Ác Đọa hóa hiện giờ, ngược lại cũng không quá xa lạ. Ba người không ngừng phát ra tiếng cười. Tiếng cười kia quả thực là một cơn ác mộng, Lâm Duệ có chuỗi sức mạnh cấp 12, phát hiện ra tinh thần lực của chính mình như thể cũng khó có thể ngăn cản. "Ha ha...mẹ kiếp, ta không muốn cười chút nào...ba người này xem ra cũng không phải ngọn nguồn tiếng cười, nhưng vấn đề ở chỗ...ta thậm chí tìm được ngọn nguồn tiếng cười, cũng hoàn toàn không có biện pháp chiến đấu."
Tính xâm nhập của tiếng cười thật sự là quá mạnh mẽ, Lâm Duệ không thể không vào trước khi mình bị tiếng cười thôn phệ, rút lui khỏi cái chỗ này. "Chỉ có thể trở về trường trung học Bách Xuyên trước nhìn một chút! Nhưng ở phía trường học, tiếng cười tuy không rõ ràng...nhưng nếu như một khi có người bị lây nhiễm..." Nếu như coi tiếng cười là một loại virus, phàm là khu vực có thể nghe được thanh âm, rất có thể cũng sẽ bị lây nhiễm. Lâm Duệ ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, thành phố Bách Xuyên có lẽ sẽ xuất hiện một con Ác Đọa có tính chất đặc thù mà hắn chưa từng gặp trong 700 năm! Bản thân Ác Đọa có lẽ cũng không cường đại, Lâm Duệ có nắm chắc ở trong chớp mắt tìm thấy đối phương, giết chết đối phương. Nhưng vấn đề ở chỗ đối phương có lẽ là có một loại năng lực dị biến cường đại nào đó đủ để thông qua tiếng cười đồng hóa người khác, có lẽ là một năng lực dị biến truyền thuyết mới. Ngày cả một tồn tại cấp 12 như hắn, còn không thể ngăn cản được loại xâm lấn tinh thần cường đại này, những người khác thì làm sao có thể làm được? Mà không tìm được ngọn nguồn tiếng cười...liền vĩnh viễn không có cách nào làm cho cô tiếng cười
này đình chỉ. Theo người "cười" càng ngày càng nhiều, thành phố Bách Xuyên sớm muộn cũng sẽ bị loại tiếng cười này khống chế. Ba thành viên rạp xiếc biến dạng đã phát hiện ra Lâm Duệ, chúng không có phát động lực lượng Vốn có của chính mình, mà là cười càng thêm phóng đãng. Trong thiên địa quanh quẩn tiếng cười làm cho người ta sợ hãi, trong nội tâm của Lâm Duệ rất phản cảm, nghĩ đến việc chính mình có nên giải quyết đối phương hay không. Nhưng ý nghĩ này rất nhanh bị thủ tiêu. "Đêm dài lắm mộng...nếu như ta không đi, cũng sẽ biến thành quái vật cười" Cho dù vào thời điểm chiến đấu, y sẽ thường xuyên bởi vì tránh thoát chiêu thức tất sát của đối thủ mà cười ha hả, nhưng tính chất của hai loại tiếng cười là hoàn toàn bất đồng. "Hơn nữa nếu như tiếng cười có thể mê hoặc bọn chúng...vậy thì có thể chúng không thực sự xấu xa." Lâm Duệ cũng không phải là có tâm tính thánh mẫu, chỉ là người 700 năm không tiến vào Tòa Tháp, tự nhiên là mỗi ngày đều giao tiếp cùng với Ác Đọa.
Thế giới này giống như người rạp xiếc biến dạng vậy, thân thể quỷ dị, hoàn cảnh sinh tồn khó khăn, gia cảnh bần hàn, nhưng nội tâm càng khỏe mạnh hơn so với người bình thường. Cũng có rất ít người có được túi da làm cho người ta hâm mộ, cùng với tài phú khó có thể tưởng tượng, sống ở trong sự hâm mộ của mọi người, nhưng họ lại là những kẻ dị dạng trốn thuế và ngược đãi súc vật. Bởi vì thực lực quá cường đại, Lâm Duệ kỳ thật đối với rất nhiều Ác Đọa còn có thiện niệm trong lòng, đều không có đuổi tận giết tuyệt. Quang mang màu vàng bao phủ toàn thân, trong tiếng cười của ba con Ác Đọa, Lâm Duệ rời khỏi sở thú này. Y giống như một luồng ánh sáng vậy, dùng tư thái lôi đình xuyên qua hơn non nửa nội thành Bách
Xuyên, trở lại trường trung học Bách Xuyên. Tình huống tại trường trung học Bách Xuyên thậm chí còn kém lạc quan hơn, Giang Y Mễ có tinh thần lực rất cường đại, với tư cách là tồn tại nắm giữ năng lực Ác Đọa, bản thân nàng mang theo năng lực dị biến biến thái tinh thần lực x 9, ở cái thế giới này, Bạch Vụ chỉ từng thấy Hồng Ân vượt qua Giang Y Mễ ở trên tinh thần lực. Nhưng dù vậy, Giang Y Mễ cũng cảm thấy tấm phiền ý loạn.
Đôi khi nàng sẽ nở một nụ cười kỳ quái với mèo đen. Hành động này, khiến cho mèo đen có năng lực dị biến "Ác Niệm Khứu Giác", dựng đuôi lên trong chớp mắt. Giang Y Mễ cũng sẽ bởi vì vậy, mà khôi phục bình thường trong chớp mắt. Ngay vào thời điểm Lâm Duệ trở lại trường trung học Bách Xuyên, nàng vừa vặn lại lộ ra nụ cười kỳ quái một lần nữa. Mèo đen lại dựng đuôi một lần nữa, định dùng móng vuốt cào Giang Y Mễ, đương nhiên không phải là muốn thương tổn xẻng hốt phân bồi bạn 700 năm, mà là muốn nàng tỉnh táo lại. Mèo đen kỳ thật cũng bị tiếng cười ảnh hưởng, chỉ là khoảng cách thời gian phát tác bất đồng mà thôi. Một mèo một người này giúp đỡ lẫn nhau, ngược lại là chống cự thật lâu ở trong tiếng cười xâm nhập. Bạch Vụ đã tiến vào khu vực chung cư chuyện lạ nguy hiểm, Nhiếp Trọng Sơn còn chưa dẫn dắt một lượng lớn Ác Đọa từ nhà tù Thục Đô trở về, đối tượng mà Lâm Duệ có thể thương lượng, như thể chỉ có Giang Y Mễ. Vì vậy y đi tới lầu thấp của Giang Y Mễ, lầu thấp rất dễ tìm, mặc dù Lâm Duệ có tiền chất của dân
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT