"Cũng chính bởi vì như vậy, mặc kệ các ngươi đối xử với ta như thế nào, ta vẫn nghĩ rằng, chỉ cần mọi người cao hứng là được rồi, người khác vui vẻ là được rồi." Bởi vì đây là những đồ vật ta chưa bao giờ có, nếu có thể nhìn thấy được ở trên mặt các ngươi, cho dù là thấy được vào thời điểm khi dễ ta, ta có lẽ sẽ có thể tiến gần hơn một chút đến cảm xúc đó, cũng có thể thử lý giải đó là một loại cảm thụ như thế nào" Yến Cửu tự giễu lắc đầu, nàng phảng phất như đang cười nhạo thiếu nữ ngây thơ kia. Nước mắt rơi xuống từng giọt lớn, hai mắt đẫm lệ cùng với biểu tình tự giễu, lên men một nỗi buồn man mác tại buổi hôn lễ. Nàng không nghĩ tới, nụ cười tự nhiên nhất trong đời, lại xuất phát từ việc cười nhạo chính mình. Khí chất của thiếu nữ đã sớm phát sinh một loại biến hóa nào đó. Cha con Yến gia kinh ngạc không thôi, chuyện này dường như đang chuyển biến theo chiều hướng xấu, vì vậy lúc này, người chủ trì hôn lễ nhận được ám chỉ, chuẩn bị chuyển hôn lễ đến hạng mục
tiếp theo. Thế nhưng ngay vào thời điểm đối phương chuẩn bị mở miệng, Tần Tung lại cắt đứt đối phương, nói: "Để cho nàng nói xong!" Yến Cửu cảm kích nhìn thoáng qua Tần Tung, nàng nhẹ nhàng lau nước mắt, nụ cười trên khóe
miệng càng tự nhiên: "Ta sẵn sàng sống như vậy cho đến hết đời, những con quái vật nên dừng lại nơi chúng thuộc về. Ta có thể trải qua phần đời còn lại của mình một cách bình yên trong bệnh viện tâm thần, ngay cả khi một ngày nào đó ta phải đối mặt với tử vong, ta cũng sẽ không oán hận thế giới này." "Thậm chí sau khi đi tới bệnh viện tâm thần, ta mới phát hiện ra nơi này thật sự là địa phương ta nên ở lại. Ta bắt đầu cảm kích cuộc sống này, bởi vì nơi này...không có ai coi ta như là quái vật.
Cũng không có ai sẽ bởi vì ta không thể cười, mà tận lực gạt bỏ ta." "Thật sự là châm chọc, rõ ràng mọi người dễ như trở bàn tay liền có thể có người thích, rõ ràng có người nói với ta, con người khi còn sống cảm nhận được trước hết nhất chính là thân tình, đó phảng phất như là một loại yêu không có lý do gì, nhưng những...đồ vật các ngươi sanh ra đã có này, ta lại phải ở chỗ như thế mới có thể tìm được." Nước mắt lưng tròng, Yến Cửu ngẩng đầu lên, nghẹn ngào nói: "Cho nên ta mới rất quý trọng rất
quý trọng, bởi vì có một người thích ta là không dễ dàng, có một người đối xử tốt với ta cũng không dễ dàng gì, ta không đồng nhất với các ngươi, những thứ các ngươi đương nhiên có được, ta lại phải rất hèn mọn rất nỗ lực mới có thể đạt được" "Vì bọn họ, ta cũng nguyện ý một mực nhượng bộ, chỉ cần có thể một mực như vậy là tốt rồi, cho dù là muốn đứng ở một chỗ như thế, báo cho tất cả mọi người ta muốn gả cho một người ta không thích!" Một câu cuối cùng giống như là mang theo khóc lóc thể oán kể lể nói ra, khiến cho trên mặt mỗi người hiện ra kinh hãi. Lưu Chanh Tử khóc không thành tiếng, nàng không biết Yến Cửu đến cùng phát sinh sự tình gì, chỉ là lúc này, nàng rất muốn xông tới ôm thiếu nữ này. Nàng chưa từng nhìn thấy Yến Cửu như vậy, tiểu cô nương luôn nhẫn nhịn chịu đựng cuộc sống này, giống như là dã thú bị buộc đến tuyệt cảnh. Yến Cửu cắn răng, sau khi dừng lại một hồi, trong mắt của nàng xuất hiện lửa giận, thanh âm cũng trở nên càng cao vút: "Thế nhưng tại sao ngay cả cuộc sống như vậy cũng muốn cướp đi? Những người bệnh ở bệnh viện tâm thần đó, rốt cuộc đã làm sai cái gì? Tiểu thúc đã làm sai cái gì? Bạch Vụ đã làm sai cái gì?"
"Vì sao cuộc sống của ta thật vất vả mới có một chút khởi sắc, vì sao các ngươi rõ ràng đã đuổi ta ra khỏi trang viên kia, rồi lại đột nhiên muốn tới huỷ hoại cuộc sống của ta? Nếu như các ngươi cảm thấy ta không xứng làm nữ nhi của các ngươi, ta cũng không cần thân phận như vậy!" "Bọn họ đều là... bằng hữu ta thật vất vả mới có! Rõ ràng ta mới là người không thể cảm thấy hạnh phúc kia...nhưng tại sao người luôn muốn huỷ diệt hạnh phúc của người khác lại là các ngươi?" Một tiếng lại một tiếng khóc lóc kể lể cùng với chất vấn, khiến cho cha con Yến gia cũng không ngồi yên nữa, Yến Hạc Ngữ tức giận đi tới trước mặt Yến Cửu. Nhưng Tần Tung lại ngăn ở trước mặt Yến Cửu, bảo hộ nàng ở sau lưng. Chỉ là Yến Cửu lần này, không có trốn sau lưng Tần Tung. Nàng nhẹ nhàng đẩy đẩy Tần Tung, ra hiệu cho Tần Tung tránh ra. Yến Tri Tuế nhìn vẻ mặt kiên quyết của Yến Cửu, lần đầu tiên cảm thấy lạ lẫm đối với thiếu nữ này. Nàng phảng phất như đã trải qua một loại lột xác nào đó. Yến Cửu cũng đích xác đã trải qua lột xác. Nàng một mực chờ đợi người nào đó xuất hiện, bởi vì có người đã từng đáp ứng nàng, sẽ trở lại đón nàng rời đi. Cũng đã đáp ứng mang tiểu thức của nàng về.
Người kia phảng phất như là chỗ dựa cuối cùng cũng là toàn bộ thế giới của nàng. Giống như căn phòng nhỏ tại bệnh viện tâm thần luôn bị giám thị, nhưng lại khiến cho nàng cảm thấy rất an tâm kia. Nhưng nàng đã không thể trở lại căn phòng nhỏ kia nữa. Ngay vào thời điểm nàng chuẩn bị cam chịu số phận chấp nhận cuộc hôn lễ này, nói lời thoại mà cha con Yến gia đã chuẩn bị sẵn, ở phía bên kia ốc biển, người bạn thân nhất của hắn lại truyền đến một cái tin dữ. Bạch Vụ chết rồi. Nàng cũng không có suy nghĩ tính chân thật của những lời này, nếu là từ miệng của Phó Đoàn Trưởng mà Bạch Vụ kính nể nhất truyền ra ngoài, chắc hẳn chuyện này chính là sự thật. Những giọt nước mắt chịu đựng suốt thời gian qua cuối cùng cũng trào ra, giống như một đám mây phiền muộn bao phủ một thế giới nhỏ bé, vào thời khắc này giáng xuống mưa gió cuồng bạo. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play