Nếu như nhất định phải hình dung, đại khái chính là để sốt lên kem vani, chẳng qua thông qua kỹ năng chơi violin tuyệt vời của râu cá trê, khiến cho tất cả những điều này không quá mâu thuẫn. Sau khi biểu diễn xong giai điệu, Bạch Vụ tin rằng bài hát không có vấn đề gì, trong mắt râu cá trê, Bạch Vụ cũng đã biết tin tức của đối phương. [Ở trong một hoàn cảnh như vậy, rất khó để phân tích người này, dù sao đây cũng không phải là bản thể của gã, ngươi có thể lý giải là gã chỉ là một con quái vật trong giấc mơ của ngươi, nhưng người sở dĩ mơ tới gã, là vì lực lượng của gã lan tràn tới trong nhà tù. Năng lực dị biến hoàn mỹ: Bóng Đè. Nói một cách đơn giản, năng lực này sẽ khiến cho người làm ra một loại lựa chọn nào đó ở trong mộng, để cho một người sống hay là chết, nếu như người lựa chọn để cho người này chết, nó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến phán đoán của người về nhiều“sinh mệnh" trong trí nhớ của ngươi. Nếu như người lựa chọn sai, hãy nhớ rằng lựa chọn này sẽ có một số tác động xấu đến người, mang tính vĩnh cửu -
Chẳng qua người thật giống như cũng không cần phải lo lắng gì cả, bởi vì bản chất của Bóng Đè, cũng giống như Tiếng Ca Hải Yêu vậy, là thôi miên.] Nếu là thôi miên, sẽ rất khó có hiệu lực đối với Bạch Vụ, cho dù là năng lực dị biến hoàn mỹ cũng vậy. "Chào buổi tối, Tỉnh Ngũ tiên sinh" Râu cá trê tỏ ra rất lịch sự đối với Bạch Vụ. "Ta nghe quản ngục nói, tân vương tội phạm đã xuất hiện, thứ lỗi cho ta vì chỉ có thể ở trong mộng cảnh của ngài, dùng loại phương thức này để chào mừng ngài." Bạch Vụ cười cười, quả nhiên là thôi miên. Có lẽ đối phương xác thực bởi vì mộng cảnh cảm giác được một bộ phận ký ức của chính mình, những bộ phận ký ức này rất có hạn. Thế cho nên râu cá trẻ ngay cả tên thật của mình cũng không biết. "Nếu người đã biết ta là Tỉnh Ngũ, cũng nên báo tên của mình chứ?" Kiến thức cơ bản đi với bụt mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy Bạch Vụ vẫn rất vững chắc, đối phương chưa hẳn biết Tỉnh Ngũ là ai, cho nên Bạch Vụ biểu hiện cuồng vọng giống như Tỉnh Ngũ, vểnh chân lên bắt chéo, nhìn râu cá trê. "Ta đã quên tên nhân loại của ta từ lâu, ngài có thể gọi ta là -- linh mục"
"Linh mục?" "Đúng vậy, ngài có rất nhiều phẩm chất vĩ đại, người có thể làm ra nhiều cử động mỹ lệ như vậy, tất nhiên là một tồn tại tiếp cận thánh nhân. Nhưng ngài còn chưa đủ hoàn mỹ, sự hiện hữu của ta, chính là giúp ngài đạt tới hoàn mỹ, để cho nội tâm của ngàu không còn thương cảm đối với thế gian vạn vật, để cho ngài có thể rời khỏi nhà tù này." Linh mục, lắng nghe lời sám hối của mọi người, truyền đạt sự tha thứ và khoan dung cho người sám hối. Nếu như bác sĩ làm cho người ta thống khổ, quản ngục trưởng sẽ xử tử hình người tốt, toàn bộ quản ngục phạm vào tội nghiệt ngập trời, toàn bộ nhà tù đều đi ngược lại, như vậy linh mục, cũng có thể sẽ ngược lại. "Trong nội tâm của ngài vẫn còn có hạt giống tội ác, ta sẽ trợ giúp ngài tiêu trừ hạt giống tội ác từng chút một." Linh mục tỏ ra rất thành khẩn. Bạch Vụ nói: "Ta chẳng lẽ không phải là một người tội ác ngập trời sao? Cái gì gọi là hạt giống tội ác, tội ác ta phạm phải, đã sớm mọc rễ nẩy mầm, phát triển thành cây cao chót vót rồi chứ?" Nếu quả thật có người có thể giống như Bạch Vụ, hành vi phạm tội đủ để viết xuống mấy vạn chữ, Bạch Vụ cho rằng đó không gọi là hạt giống tội ác, mà được gọi là đại thụ tội ác.
Quả nhiên, linh mục rất nhanh liền phản bác: "Đó làm sao có thể gọi là tội ác! Thế giới này có quá nhiều quy tắc buồn cười, làm cho người ta ngày càng cách xa chân lý! Chỉ có nhà tù này, là không có bị những quy tắc méo mó kia bao phủ, ở trong nhà tù này, có chân lý thế gian!" Vài ngày trước, Yến Triêu đã từng nói lời tương tự. Trong nhà tù này, có chân lý thế gian. "Tà ác khiến người ta trở nên cường đại, thiện lương khiến người ta nhỏ yếu, nhưng hết lần này tới lần khác những ác nhân kia sẽ để cho mọi người làm việc thiện, là vì cái gì? Đương nhiên là vì để cho bọn hắn dễ làm việc ác hơn? Thế giới này Vốn là cường giả chi phối kẻ yếu, mạnh mẽ chính là chính nghĩa tuyệt đối, linh hồn không có bất kỳ thiện niệm nào, mới là thuần túy nhất thế gian, coi như là nhà tù này cũng không giữ được!" Linh mục có chút kích động bệnh hoạn, như thể truyền đạt nhận thức méo mó của mình cho người khác, sẽ có khoái cảm không hiểu, gã vuốt râu cá trê của chính mình, lộ ra vẻ mặt say mê nói: "Cho nên cái gọi là thiện lương -- mới thật sự là tà ác, cái gọi là tà ác, mới thật sự là thiện lương. Mà công việc của ta, chính là là giúp mọi người gột rửa tội ác trong tâm hồn, khiến cho bọn họ đạt tới bờ thiện lương, sau đó rời khỏi nhà tù này, phóng thích vô tội - " Phóng thích vô "tội", hoá ra là như thế.
Chỉ cần trong nội tâm không còn có bất kỳ ràng buộc nào, đối với bất kỳ người nào cũng đều không có cảm tình, có thể làm được vứt bỏ, đùa bỡn, chà đạp một cách tùy ý, mới được xem như là vô "tội" chân chính, bởi vì ở trong nhà tù này... Tội, chính là trong nội tâm vẫn còn lòng nhân ái và tình yêu thương. Một nơi méo mó như thế này, cũng chỉ là khu vực màu đỏ, không có trở thành khu vực màu đen, Bạch Vụ cũng đều cảm thấy bất khả tư nghị. "Giờ là lúc ngài đưa ra lựa chọn. Nào hãy nói đi, chỉ cần ngừa bảo ta xử tử người này, ta sẽ giúp ngài giết chết người này! Đây chỉ là một giấc mơ, trong hiện thực người này đương nhiên sẽ không thật sự chết đi. Nhưng ngài lại sẽ trở nên càng hoàn mỹ.
Bạch Vụ đã hiểu, ghế điện Vốn là dùng để xử tử phạm nhân tử hình, nếu như nói quản ngục trưởng chính là hủy diệt thân thể, như vậy linh mục, chính là hủy diệt linh hồn. Gã nhìn như đang khiến những người thoát khỏi tử vong, có thể rời khỏi nhà tù, nhưng trên thực tế sẽ giết thiện niệm của những người đó, như vậy người đó sẽ còn là bản thân người đó sao? "Đây là ai? Đội mũ trùm đầu, ta không nhận ra." "Chuyện này dễ thôi, dù sao ta vốn cũng là muốn cho ngài biết, người chết đi chính là ai - " Linh mục cởi bỏ mũ trùm đầu. Bóng Đè sẽ ngẫu nhiên từ trong ý thức của Bạch Vụ chọn một người Bạch Vụ đã từng gặp. Điều Bạch Vụ cần làm, chính là giết chết người này, những ánh mắt đã cho cảnh cáo, một khi làm ra lựa chọn sai, tính cách của mình sẽ phát sinh biến hóa không thể nghịch chuyển. Cán cân thiện và ác sẽ nghiêng dần từng chút một.
Người này là một vị y tá. Bạch Vụ còn nhớ rõ y tá này, gả cho một nam nhân trung niên có tiền, nhưng bởi vì ở trong thị trấn nhỏ, gặp được Bạch Viễn, cảm thấy con người nên hoàn mỹ giống như Bạch Viễn, nàng bắt đầu chán ghét chồng của mình, cho rằng chồng chỉ là có tiền, xấu xí không chịu nổi, tất cả mọi chuyện trong nhà đều là nàng làm, lại không để ý đến...bản thân sự giàu có là nền tảng lớn nhất để đảm bảo chất lượng cuộc sống trong thời đại đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.