"Tiểu thúc, sao ngươi có thể nói như vậy đối với Bạch Vụ? Ngươi còn nói như vậy ta sẽ tức giận". Yến Tự Tại nhớ tới Hồng Ân, trước khi đi Hồng Ân nói: "Ta không quản ngươi là thân phận gì, đừng có khi dễ ca ca, bằng không thì trừ phi các ngươi không ra tháp, cho dù là ở chân trời góc biển, ta cũng sẽ truy sát các ngươi." Sau đó Yến Tự Tại lại nghĩ tới Bạch Vụ ngày đó chính miệng nói đối với chính mình: Cũng không phải là chân tâm thật ý thích Yến Cửu. Trong chớp mắt, Yến Tự Tại nổi giận: "Ngươi là đồ phẩm đức bại hoại." Bạch Vụ hoang mang, chính mình từ khi đi vào tới bây giờ chỉ nói một câu, làm sao lại thành phẩm đức bại hoại? "Chỉ cần ta còn sống, ta cũng sẽ không để Tiểu Cửu ở bên cạnh người như ngươi." Biểu tình của Yến Tự Tại phảng phất như đang nhìn một tên cặn bã.
Bạch Vụ thật sự không ngờ mạch não của vị tiểu thúc Yến Cửu này lại kỳ lạ như vậy. Hắn không muốn trì hoãn, định thông qua loại phương thức nào đó, báo cho Yến Tự Tại một tin tức. Lúc này Yến Cửu có chút tức giận: "Tiểu thúc, ngươi là đang lừa gạt ta? Ngươi rõ ràng nói Bạch Vụ rất đáng tin cậy, vì sao hiện tại lại nói loại lời này? Ngươi...ngươi lại nói như vậy, ta liền đuổi người đi!"
Yến Tự Tại thậm chí có chút xấu hổ, tiểu nha đầu sao có thể ở trước mặt Bạch Vụ nói mình thừa nhận Bạch Vụ chứ? Bạch Vụ chậc chậc lắc đầu: "Thật sao, có thể đạt được sự tán thành của đội trưởng đội trật tự, thật sự là cực kỳ khủng khiếp, ta rất cao hứng, chẳng qua là ta sắp ra ngoài tháp, đội trưởng có muốn đi cùng hay không? Đúng rồi, chúng ta hãy trao đổi một chút phương thức liên lạc" Bạch Vụ lấy giấy ra, như thể là muốn viết mã số của mình, đồng thời giả vờ tùy ý đi lại, chặn tầm nhìn của người sở hữu thiên phú Tiềm Long. Bạch Vụ phát hiện ra, người này mặc kệ làm cái gì cũng sẽ không có âm thanh, trạng thái Tiềm Long, thân thể như thể là trong suốt hư vô. Yến Tự Tại căn bản không muốn lấy phương thức liên lạc của Bạch Vụ, nhưng cử động của Bạch Vụ khiến cho y phát giác được có chút không đúng.
Trên tờ giấy viết một cách rõ ràng: Trong phòng có người thứ tư. Đây là một sự tình rất xảo diệu. Thiên Bình Chi Nhãn khiến cho Yến Tự Tại thấy được hình ảnh tương lai, vì vậy vào trước khi y mở tờ giấy ra, liền thấy được tin tức bên trong tờ giấy. Thế cho nên tất cả động tác giống như là Yến Tự Tại đang nhìn mặt mũi của Yến Cửu, nhận tờ giấy của Bạch Vụ, nhưng lại kiêu ngạo không chịu mở ra. Trong chớp mắt này Yến Tự Tại cũng nhìn thấy phản ứng của Bạch Vụ. Không có động thủ, hai người cũng không có động tay, mà là ăn ý chờ đợi thời cơ. Lúc này, Yến Tự Tại suy nghĩ về một vấn đề, nhưng không có mở miệng hỏi. Bạch Vụ biết Yến Tự Tại nhất định rất nghi hoặc -- tại sao Bạch Vụ có thể cảm giác được kẻ ẩn nấp mà ngay cả Thiên Bình Chi Nhãn cũng đều không thể nhìn thấy. Yến Tự Tại cũng không có hoài nghi Bạch Vụ, bởi vì theo y, Bạch Vụ xác thực không cần phải làm như vậy. Hơn nữa y thật sự là có cảm giác bị một loại ánh mắt nào đó nhìn chằm chằm, đây là cảm giác thuần túy, một thứ gì đó bên ngoài tri giác. Nhưng y lại xác thực phát hiện ra xung quanh không có
động tĩnh. Yến Cửu không biết, hiện tại tâm tình của nàng rất tốt. Niềm vui là một cảm xúc mà nàng không có. Nhưng nàng nhớ rõ, lần trước tiểu thúc cùng với Bạch Vụ gặp mặt nhau, liền bày ra bộ dáng giương cung bạt kiếm, nhưng lần này thì khác, hai người kỳ quái này, như thể đã trở thành bằng hữu. Cho dù Yến Tự Tại là nhất định không thừa nhận. Trong cuộc sống vốn không có chuyện tốt phát sinh, nhưng kể từ khi gặp được Bạch Vụ, càng ngày có càng nhiều sự tình đáng cao hứng phát sinh, cho dù chưa bao giờ biết cao hứng là gì, cho dù trong nội tâm chỉ có phiền muộn. Chuyện này đối với Yến Cửu mà nói, đều là một loại hạnh phúc.
Nếu một tờ giấy hoàn toàn là màu đen, như vậy dù chỉ có một điểm trắng nhỏ trên tờ giấy, không thể tạo thành bất kỳ hình dạng nào, thì điểm trắng vẫn đáng chú ý. Cảm nhận được một loại biến hóa nào đó của Yến Cửu, trong nội tâm Yến Tự Tại rất mừng rỡ. Y phảng phất như thấy được muội muội.
Chẳng qua bất đồng cùng với lúc trước, Yến Tự Tại cũng không có lộ ra biểu hiện cưng chiều đối với Yến Cửu ở trên mặt. Bạch Vụ cùng với Yến Cửu trò chuyện, Yến Tự Tại liền ở một bên lắng nghe. Y cảm thấy Yến Cửu ở chỗ này là rất ủy khuất. Nhưng nói đến lại rất kỳ quái, nơi này có một loại bình yên khác thường. Người bệnh bên cạnh, một người tự nhận mình là kẻ xuyên việt đã trở lại thời đại nguyên thuỷ, mai danh ẩn tích, không tiếp nhận chiêu an, một người khác chỉ biết sử dụng Aba Aba Aba để nói tên của mình. Yến Tự Tại không biết những bệnh nhân này trông như thế nào khi họ ở giai đoạn tồi tệ nhất, nhưng Bạch Vụ cùng với Yến Cửu thì rõ ràng. Đối với Yến Cửu mà nói, Bạch Vụ sẽ chủ động tới thăm chính mình, toàn bộ mọi người trong bệnh viện đang chuyển biến tốt đẹp từng chút từng chút...thật sự là sự tình vui vẻ. Mình bây giờ, còn không hiểu vui vẻ là cảm thụ gì, nhưng có lẽ một ngày nào đó, khi bệnh tật của mọi người được chữa khỏi, mình cũng sẽ có thể cảm nhận được. Bạch Vụ kể một số câu chuyện mà hắn gặp bên ngoài tòa tháp, về một thiếu niên tên là Lâm Duệ,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT