Nghi hoặc của Gia ẩn, kỳ thật cũng là nghi hoặc của Bạch Vụ. Bạch Vụ rất ngạc nhiên, chính mình có được Phổ Lôi Nhãn, có thể thuận lợi tiến vào cảnh tượng kế tiếp, kẻ Gia Ấn này, nếu như giỏi về mê hoặc nhân tâm, chắc hẳn cũng có một ít năng lực cực kỳ khủng khiếp. Như vậy Phó Đoàn Trưởng thì sao? Phó Đoàn Trưởng hiện tại như thế nào? Bạch Vụ rất lo lắng cho Ngũ Cửu. Chỉ là Ngũ Cửu...căn bản không cần bọn họ lo lắng. Từ lúc đi ra từ nhà người giấy, Ngũ Cửu bắt đầu thay mình vào Bạch Vụ: "Nếu như là Bạch Vụ, liệu lúc này có làm ra một ít cử động bất thường?" Ngũ Cửu Vốn dĩ rất muốn giống như Liễu Hổ, rút đao ra chém người giấy. Bởi vì những người giấy
này thật sự là quá dày đặc. Nhưng sau nhiều lần ra ngoài tháp cùng với Bạch Vụ, Ngũ Cửu đã hiểu ra một đạo lý, Ác Đọa cũng không phải là tà ác tuyệt đối. Vào thời điểm lần đầu tiên ra ngoài tháp cùng với Bạch Vụ, Ngũ Cửu cũng đã nói, Ác Đọa chính là Ác Đọa, nhân loại chính là nhân loại, vĩnh viễn không thể trở thành bằng hữu. Nhưng theo rất nhiều lần thăm dò cùng với Bạch Vụ, theo việc bạn tốt Lưu Mộ biến thành Ác Đọa, theo việc đối phó với Chung Húc, một đám Ác Đọa xuất hiện cứu viện, tâm tính của Ngũ Cửu đã sớm có chuyển biến. "Bạch Vụ như thể luôn có thể thông qua cầu thông, ở chung thật vui cùng với nhóm Ác Đọa.." Hiện giờ Bạch Vụ không ở đây, Ngũ Cửu quyết định bắt đầu học tập Bạch Vụ. Trong bầu trời đêm trời u ám, Ngũ Cửu cảm giác trời sẽ mưa, mà những người giấy đó vẫn còn ở ngoài cửa, vì vậy Ngũ Cửu đặt người giấy vào trong phòng. Y nói đối với nhóm người giấy: "Ở trên người các ngươi không có khí tức Ác Đọa, nhưng nếu như các ngươi có thể di chuyển, có lẽ các ngươi có thể giúp ta tìm được biện pháp rời khỏi nơi này". "Nếu như ta có thể rời đi, tụ hợp cùng với đồng bọn của ta, có lẽ ta có thể giúp đỡ các ngươi."
Ở trong những chú thích Bạch Vụ nhìn thấy, Phổ Lôi Nhãn tập trung trọng điểm vào tóc. Những người giấy này đều có tóc, Bạch Vụ tuy đoán được, bất kể là tóc trên đường phố, hay là tóc trên người giấy, kỳ thật đều đến từ một chỗ. Oán niệm của quái vật trong hồ. Nhưng hắn cho rằng đó chỉ là cảnh tượng phục dựng, chỉ biết tác dụng của người giấy, là dùng để lấy lòng thần sông. Cho nên coi như Bạch Vụ suy nghĩ nát óc, cũng sẽ không đoán được Phó Đoàn Trưởng lại sẽ nói chuyện với người giấy...nguyên nhân làm như vậy dĩ nhiên là bắt chước chính mình. Càng bất khả tư nghị là, những người giấy này thật sự bắt đầu trợ giúp Ngũ Cửu. Vào thời điểm Ngũ Cửu đi ra nhà người giấy, nhìn thấy một người giấy vẻ mặt âm trầm, mặc áo bông màu đỏ, dùng ngón tay trắng bệch chỉ về một hướng khác. Chúng hướng dẫn Ngũ Cửu từng chút một, đi tới ngôi nhà màu trắng cùng với ngôi nhà màu đỏ.
Lúc này, một trong hai người giấy chỉ về hồ ở phía bắc, một người chỉ về bóng đêm phía nam. Người giấy chỉ về hồ ở phía bắc, đứng ở ngôi nhà màu trắng, trong nhà rõ ràng không có ai, lại có âm thanh kèn Xô-na vang lên làm cho nội tâm người ta hốt hoảng.
Người giấy chỉ vào bóng đêm, đứng ở ngoài ngôi nhà màu đỏ. vậy, tuy âm nhạc kèn Xô-na ở ngôi nhà màu đỏ rất vui mừng, ở loại địa phương này, lại càng đáng sợ hơn. Ngũ Cửu nói: "Ý tứ là...đi đến cái hồ kia, phải tiến vào ngôi nhà màu trắng? Rời đi khỏi nơi này, thì tiến vào ngôi nhà màu đỏ?" Khuôn mặt đờ đẫn của người giấy, đột nhiên biến thành khuôn mặt cười khiến người ta nổi da gà, khuôn mặt tươi cười này quả thực dọa người, nhưng Ngũ Cửu cảm giác được, đây là người giấy đang đáp lại chính mình. "Bạch Vụ chắc chắn sẽ không rời khỏi nơi này, hắn muốn tìm được tiểu cô nương kia, tất nhiên sẽ thâm nhập càng sâu điều tra phiến khu vực này" Nghĩ đến chỗ này, Ngũ Cửu đi vào nhà tang lễ. Trong nhà tang lễ chỉ có một chiếc quan tài, manh mối đã rất rõ ràng. Vị Phó Đoàn Trưởng Vốn luôn gặp may mắn này, dùng phương thức càng đơn giản hơn so với Bạch Vụ còn có Gia ẩn, không có chịu khổ chút nào...tiến vào cảnh tượng kế tiếp. Nằm trong quan tài và phủ lên tấm ván quan tài của chính mình từ bên trong quan tài là một trải nghiệm khá quỷ dị.
Bạch Vụ có cảm giác rất mới lạ. Mùi mục nát theo tấm ván quan tài từ từ phủ lên, càng trở nên nồng nặc. Vào thời điểm quan tài đóng lại hoàn toàn, hắn có một loại cảm giác như tiến vào một thế giới khác, mọi thứ bên ngoài ngay lập tức trở nên yên tĩnh, âm thanh kèn Xô-na không ngừng vang lên đột nhiên biến mất. Hắn vẫn nằm ở bên trong không nhúc nhích, bên trong tấm ván quan tài, như thể không cảm nhận được thời gian trôi qua. Hắn cũng không biết mình đã nằm bao lâu hay định nằm bao lâu, hắn ngược lại là một chút cũng không vội. Thậm chí còn cảm thấy bên ngoài trời đang mưa rất to, khắp nơi đều là tóc đen, nằm trong chiếc quan tài, còn khá thoải mái và ấm áp. Hắn từ từ sắp xếp các manh mối, đợi thời điểm rời khỏi quan tài. "Thứ mà ánh mắt nhắc nhở, vẫn chưa có tìm được, chìa khóa đã bắt đầu xuyên qua ổ khóa, nhưng phải tìm được cửa trước, những lời này có nghĩa là tìm lối vào khu vực tiếp theo?" Bây giờ toàn bộ khu vực cho Bạch Vụ cảm giác, vẫn là quá khó bể phân biệt.
Bà đồng, vợ chồng kết hôn, người trốn ở trong quan tài, cùng với những người giấy đó, đều hẳn là còn có hàm nghĩa càng sâu hơn. Bạch Vụ suy đoán địa phương cuối cùng phải đi, câu trả lời cho tất cả những bí mật, là ở trong cái hồ kia. Hắn có một phác thảo mơ hồ về chuyện xưa-- Người dân trong thôn muốn sống sót, nhưng theo tận thế đến nơi, thôn cổ lão bắt đầu xuất hiện rất nhiều chuyện kỳ quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT