Bạch Vụ liên tục lật từng trang giấy, phát hiện ra rất nhiều nội dung đều là nói về người trong thôn làng, gặp được sinh vật tà ác nào đó. Sinh vật đó có làn da màu đen, cùng với mái tóc rậm rạp, kỳ quái là, đây rõ ràng là quái vật mọi người chưa bao giờ nhìn thấy, lại đều biết nó đến từ trong hồ. "Đây hẳn là một con Ác Đọa...không thể nhìn thấy thời gian, nhưng thế giới này không có yêu ma quỷ quái, thời gian hơn là những năm cuối cùng của thời kỳ tiền tháp."
Bạch Vụ tiếp tục lật trang giấy. Vào một ngày nào đó khi đang sửa nhà, có người nhìn thấy trong ngôi nhà của một ông lão ở thôn bắc, xuất hiện quái vật màu đen. Quái vật phát ra thanh âm đáng sợ làm cho người ta khiếp sợ.
Thanh âm phảng phất như một loại lời nguyền nào đó, ngày hôm sau, ông lão vô thanh vô tức chết đi. Vào một ngày nào đó khi đang cầu nguyện và trồng trọt, đứa bé Hồ gia thôn nam ở trong kho củi
nhà mình, thấy được quái vật màu đen tóc dài. Đứa bé sợ tới mức bất tỉnh nhân sự, bị đưa đến nhà bà đồng, sau khi uống một bát nước bùa mới yếu ớt tỉnh lại, đứa bé Hồ gia, hình ảnh thấy cuối cùng, là một khuôn mặt xấu xí, đang lộ ra nụ cười đối với cậu. Nụ cười tà ác âm trầm kia, khiến cho đứa bé Hồ gia trực tiếp bị doạ ngất đi. Nhưng sự tình cũng không có chấm dứt. Ngày hôm sau, Hồ gia bị lửa lớn thiêu rụi, đứa bé ở nhà bà đồng may mắn còn sống sót, nhưng hai người lớn tuổi Hồ gia...lại chết ở trong đám cháy, sau khi hai thi thể cháy đen được mang ra, trên mặt từng thôn dân đều mang theo sợ hãi. Bọn họ bị quái vật kia giày vò không thôi, quái vật kia căn bản chính là Tử Thần, là bệnh dịch. Bộ lịch dày hàng chục trang kể về hàng chục thảm cảnh xảy ra trong làng trong vài năm. Trong trang lịch cuối cùng, không có tử vong và lời nguyền, chỉ có sự lên án của người dân trong thôn làng này đối với lời nguyền cùng với sợ hãi. [Chúng ta đã làm gì sai? Chúng ta hàng năm hiến tế nhiều gia súc như vậy, dùng nhiều cống phẩm như vậy cho Tảo Hồ, vì sao hồ thần không chịu buông tha cho chúng ta? Chúng ta ở đây qua nhiều
nhà mình, thấy được quái vật màu đen tóc dài. Đứa bé sợ tới mức bất tỉnh nhân sự, bị đưa đến nhà bà đồng, sau khi uống một bát nước bùa mới yếu ớt tỉnh lại, đứa bé Hồ gia, hình ảnh thấy cuối cùng, là một khuôn mặt xấu xí, đang lộ ra nụ cười đối với cậu. Nụ cười tà ác âm trầm kia, khiến cho đứa bé Hồ gia trực tiếp bị doạ ngất đi. Nhưng sự tình cũng không có chấm dứt. Ngày hôm sau, Hồ gia bị lửa lớn thiêu rụi, đứa bé ở nhà bà đồng may mắn còn sống sót, nhưng hai người lớn tuổi Hồ gia...lại chết ở trong đám cháy, sau khi hai thi thể cháy đen được mang ra, trên mặt từng thôn dân đều mang theo sợ hãi. Bọn họ bị quái vật kia giày vò không thôi, quái vật kia căn bản chính là Tử Thần, là bệnh dịch. Bộ lịch dày hàng chục trang kể về hàng chục thảm cảnh xảy ra trong làng trong vài năm. Trong trang lịch cuối cùng, không có tử vong và lời nguyền, chỉ có sự lên án của người dân trong thôn làng này đối với lời nguyền cùng với sợ hãi. [Chúng ta đã làm gì sai? Chúng ta hàng năm hiến tế nhiều gia súc như vậy, dùng nhiều cống phẩm như vậy cho Tảo Hồ, vì sao hồ thần không chịu buông tha cho chúng ta? Chúng ta ở đây qua nhiều
thế hệ, chúng ta chỉ muốn sống!] Các thôn dân như thể có một loại quyết ý nào đó, muốn khai chiến cùng với quái vật màu đen kia. Oán khí nồng nặc xuất hiện sau khi mở hộp ra, có lẽ chính là tới từ thôn dân. Biểu tình của Bạch Vụ vẫn luôn rất bình tĩnh. Vì tránh né vận rủi, dân làng đã thử mọi cách, những lời nguyền không buông tha cho họ. Rốt cuộc dân làng đã làm gì? Trời bắt đầu đổ mưa, mưa như trút nước, Bạch Vụ mặc dù ở trong phòng, cũng có thể nghe được tiếng mưa to đột ngột vang lên. Cơn mưa xối xả như muốn nhấn chìm thôn làng. Vào thời điểm hắn bước ra khỏi phòng, phát hiện ra toàn bộ người giấy đã núp ở trong phòng, thờ Ở nhìn cơn mưa nặng hạt. Tóc sau lưng chúng dày đến mức chắn hết cửa sổ các phòng, thoạt nhìn thì tối om, nếu lại gần sẽ thấy đó là một đống tóc, đây quả thực là một cảnh tượng hãi hùng. Bạch Vụ không có cảm giác sợ hãi, hắn đối mặt với cơn mưa, đi ra đường một lần nữa. Trên con đường lặp đi lặp lại vô tận này, kèn Xô-na diễn tấu âm nhạc vui mừng vô cùng chói tai.
Tóc trên mặt đất dường như có thể quấn chân người ta bất cứ lúc nào. Bạch Vụ đột nhiên cảm thấy trước mặt có một câu hỏi lựa chọn. Sau khi hỏi bà đồng, tóc trên mặt đất trở nên càng rậm rạp, sau khi mở hộp sắt ra, loại biến hóa này lại phát sinh một lần nữa. Những người giấy trong phòng đó, tóc thậm chí đã có thể chặn cả căn phòng. Thời tiết cũng thay đổi từ lúc đầu không có mây, u ám, và sau đó là mưa xối xả. Bạch Vụ đứng dưới mưa to, nhìn hai ngôi nhà cách nhau không xa. Bí mật cuối cùng của cảnh tượng này là ở hai ngôi nhà này. Một nhà tổ chức đám tang, một nhà khác tổ chức đám cưới. Chú thích Phổ Lôi Nhãn cho ra đã nghiệm chứng ý nghĩ của Bạch Vụ: [Khi người lấy được đủ nhiều dữ liệu trong một trò chơi, nên làm ra lựa chọn của mình. Đến gần ngôi nhà màu đỏ, vén chiếc khăn trùm đầu màu đỏ của cô dâu, ngươi có thể tìm thấy cửa và chìa khóa, sau đó người có thể rời khỏi đây.] Đây là dòng chữ hiện lên trong mắt Bạch Vụ khi nhìn vào ngôi nhà đang tổ chức hôn lễ. Hắn không có lập tức làm ra lựa chọn, mà là nhìn phía ngôi nhà đang tổ chức tang lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT