Gia ẩn lộ ra nụ cười kinh hỉ, hai vật chứa, bất kể là Ngũ Cửu hay là Bạch Vụ, cũng đã phát triển đến mức độ cực hạn của nhân loại. Y không dám bước vào khu vực màu đen, cũng không tin đó là nơi nhân loại có thể giẫm lên, cho nên cử động của Bạch Vụ cùng với Ngũ Cửu theo y, là một loại trạng thái "quả to". Y đi vào theo. Yến Tự Tại cảm thấy bất khả tư nghị: "Người quân đoàn điều tra đều lỗ mãng như vậy sao?" Tạ Hành Tri nói: "Người này là mới tới, vốn là tổ trưởng tổ trị an đội 3 quân đoàn bảo vệ, số liệu phản hồi chuỗi sức mạnh ta nhìn thấy là cấp bốn bảy đoạn, người thì sao?" Trình tự thiên phú của Tạ Hành Tri chỉ có Ngự Khí Triệu Hoán, nhưng trên người y có không ít công nghệ tối tân. Hầu hết các nghiên cứu của Tạ gia vẫn như trước không thể sử dụng ở ngoài tháp, những trang bị trên người Thủ Hộ Giả, tuyệt đối là trang bị cao cấp nhất hiện tại của Tạ gia.
Yến Tự Tại dựa vào hai loại thiên phú Thiên Bình Chi Nhãn và Động Sát Chi Nhãn, cũng có thể thấy được chuỗi sức mạnh và thiên phú trên người Gia ẩn. "Cũng như vậy, Cốc Thanh Ngọc cùng với Bạch Vụ dám đi đến khu vực màu đỏ, ta có thể hiểu được, nhưng Giang Huyền, y dựa vào cái gì?" Liễu Hổ nói: "Ta cũng không muốn thua những kẻ kém cỏi đó" Liễu Hổ chạm tay vào tấm bia đá. Yến Tự Tại thầm mắng một tiếng ngu ngốc, Liễu Hổ đích xác có lực lượng cùng với tốc độ không tầm thường, nhưng trình độ vặn vẹo tại khu vực màu đỏ, thường thường không phải là dựa vào lực lượng là có thể giải quyết. Với tư cách là đội trưởng đội trật tự, Yến Tự Tại là phi thường lý trí. Đối mặt với khu vực màu đỏ, ít nhất phải có cảm giác nguy cơ và thận trọng cơ bản. Không thể bởi vì người tiến vào nhỏ yếu hơn chính mình, liền cảm thấy mình có thể tiến vào. "Được rồi, đi vào thôi. quân đoàn điều tra đích xác có ý khiêu khích. Bọn họ ra ngoài tháp nhiều lần, có lẽ là có một ít lực lượng, điều này cũng chính là thứ chúng ta muốn giám sát" Tạ Hành Tri vốn cũng là một người vô cùng lý trí, nhưng biểu hiện của y lúc này ở trong mắt Yến
Tự Tại có chút kỳ quái, chỉ là Yến Tự Tại vẫn rất coi trọng cách nhìn của người cải tạo như Tạ Hành Tri. "Nếu như là khu vực màu đỏ, khuynh hướng của ta là không tiến vào, chẳng qua ngươi cũng đã cho rằng có thể tiến vào, như vậy liền cùng tiến vào" Ánh sáng màu đỏ nổi lên một lần nữa.
Ngoài tháp, địa phương không biết. Vào thời điểm ánh sáng màu đỏ trong ý thức tản đi, Bạch Vụ còn tưởng rằng sẽ thấy thôn làng tĩnh mịch hoang vắng kia. Nhưng hắn mở hai mắt ra, phát hiện ra xung quanh không có những người khác, chỉ có một mảnh tối như mực. Ở dưới tác dụng của Cường Hóa Thị Giác, hắn có thể thấy rõ hết thảy ở bên trong bóng tối. Trong không khí tràn ngập mùi mục nát, trong những chiếc chum, vại rất có cảm giác niên đại kia, như thể chứa đựng sản phẩm ngâm không biết đã biến thành đồ vật kỳ quái gì.
Bạch Vụ nhìn chung quanh, phát hiện ra mình như thể tiến vào địa điểm xuất phát của cảnh tượng...một căn hầm. Hắn bắt đầu sử dụng Phổ Lôi Nhãn, đưa mắt nhìn đỉnh đầu. Nếu là hầm, tự nhiên sẽ có lối đi lên tầng trên. [Những gì người nhìn thấy không phải là thật, những gì người nghe thấy là ảo ảnh, chìa khóa đang thẩm thấu vào cánh cửa kia, nhưng người cần phải tìm ra vị trí của cánh cửa.] Phong cách đánh đố quen thuộc. Khiến cho Bạch Vụ có cảm giác lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ cùng với Phó Đoàn Trưởng. Lại nói tiếp cũng là lần nhiệm vụ kia, mình mới nhận thức Hồng Ân. "Trước mắt cần tìm được Phó Đoàn Trưởng trước...cái chỗ này như thể không có biện pháp sử dụng cảm giác" Tuy chuỗi sức mạnh không có trọng điểm thêm vào cảm giác, nhưng Bạch Vụ dù sao cũng là một chiến sĩ cao cấp. Hắn cảm thấy nơi này phảng phất như là một địa phương không thể dựa vào chuỗi sức mạnh cảm giác.
Sau đó Bạch Vụ hoạt động tay chân: "Cảm giác bị vật gì đó trở ngại...nhưng các thuộc tính khác của chuỗi sức mạnh không có chịu ảnh hưởng. Thủ Hộ Giả phiến khu vực này, có lẽ là một con quái vật tinh thông tinh thần lực, hơn nữa không phải là Hồng Ân". Một núi không thể có hai hổ. Cái chỗ này nguyên bản liền có một vị Thủ Hộ Giả, ở trong hồ ngoài thôn làng kia. Dựa theo phán đoán lúc trước của Bạch Vụ, tồn tại quái dị trong hồ dường như thống trị quái vật trong thôn. Mà Hồng Ân được Thông Hành Giả mang đến, bắt đầu bảo hộ những quái vật kia. Thoạt nhìn, trận doanh rất rõ ràng, tà ác đối kháng với chính nghĩa, vai trò của Hồng Ân là lão la lỵ chính nghĩa. Ít nhất vào trước khi Hồng Ân rời đi, sóng tinh thần lực mà Bạch Vụ cảm nhận được, có thể thấy được những thứ này. Chẳng qua Bạch Vụ cảm thấy không đơn giản như vậy. Hắn nhìn thấy bên cạnh những chiếc chum, vại trong căn hầm, có mấy lá bùa nằm rải rác. [Đồ vật trấn tà, nghe nói dán lên trán có thể ngăn cản Thủy Quỷ di chuyển. Bình thường mà nói...thứ này vô dụng, ngươi cũng đoán được Thủy Quỷ chính là Ác Đọa, người nhà này chết vô cùng thảm, những thảm đến mức nào? Những lá bùa Ký Linh này, dán ở trên trán Thủy Quỷ, có
thể gia tốc tốc độ di chuyển của Thủy Quỷ.] Trên lá bùa tản ra sương mù màu đen. Nghĩ đến 700 năm trước, chủ nhân của căn hầm này, cầm lá bùa trong tay, sau đó vội vã Buff cho địch nhân thuộc tính tăng tốc độ di chuyển, Bạch Vụ bỗng nhiên không thể nghiêm túc. Ngay cả khi bầu không khí có vẻ rất quỷ dị. Tác dụng thực sự của lá bùa không phải là nhằm vào Thủy Quỷ, mà là đối với bất kỳ vật gì cũng đều hữu dụng, Bạch Vụ nhặt lá bùa lên cất kỹ. Cảm thấy đằng sau có lẽ có thể dùng đến. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play