"Thật sao, ta cũng rất vui vẻ, ngươi đã nhìn thấy ta, ta muốn trở về, hẹn gặp lại –" Khoát tay đối với Khúc Lan, Thẩm Thù Nguyệt không hề do dự quay người, chuẩn bị đi về hướng Bạch Vụ. Khúc Lan đột nhiên có chút kinh ngạc, phản ứng của Tiểu Nguyệt lãnh đạm hơn quá nhiều so với trong dự đoán của nàng, thanh âm của nàng có chút run lên: "Tiểu Nguyệt Lượng...ngươi, ngươi không muốn nói gì với ta sao? Ta là Khúc Lan.." "Ừm, ta biết ngươi là Khúc Lan, ta không có gì muốn nói với ngươi." Thẩm Thù Nguyệt thậm chí ngay cả ngừng cũng đều không có dừng lại. Bạch Vụ cau mày nghiêm túc nhìn Thẩm Thù Nguyệt, hắn không có nhìn ra bất kỳ mánh khóe nào,

chú thích vẫn là chú thích lúc trước. Khúc Lan nóng nảy, nàng bỗng nhiên nghĩ tới một ít sự tình quá khứ, mang theo nức nỡ nói: "Ngươi là đang trách ta sao? Tiểu Nguyệt...thật xin lỗi, lúc đó ta không có cách nào giúp được

ngươi, bởi vì ta lúc ấy...cũng rất khó khăn, đang bị nhốt ở một chỗ khác. Ta biết thống khổ ngươi gặp lớn hơn so với ta, thật sự rất xin lỗi, ta hẳn là nên biến thành Ác Đọa sớm một chút...như vậy có lẽ liền có thể khiến cho người chịu tội ít một chút." Thẩm Thù Nguyệt dừng bước. Vào giờ khắc này rất nhiều Ác Đọa trong sân đều có ý kiến của mình, nàng như thể là thật sự không muốn ở chỗ này, một khắc cũng không muốn, cũng thực sự không có hứng thú với những thứ đang diễn ra ở đây. Nghe Khúc Lan nói, nàng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play