Có chút sai biệt với suy nghĩ của Bạch Vụ, vào thời điểm Thẩm Thù Nguyệt nghe được hai chữ Khúc Lan, cũng không có xuất hiện biểu tình như trong dự đoán của hắn, nàng chỉ là nháy nháy lông mày, trong ánh mắt mang theo nghiền ngẫm: "Lại là một danh tự đã thật lâu không có nghe được" Bạch Vụ sinh ra một tia cảm giác nguy cơ...Thẩm Thù Nguyệt như thể không đồng nhất cùng với Khúc Lan, hắn trong lúc nhất thời không thể đọc được tâm tính của Thẩm Thù Nguyệt. "Đi thôi, tuy rằng có một số sự tình đối với ta mà nói là đã rất lâu, nhưng cũng nên giải quyết"
Trong bóng tối vô biên vô hạn, thỉnh thoảng có những đốm sáng yếu ớt và vô cùng nhỏ le lói. Chúng không mang lại chút ánh sáng nào, chúng chỉ thỉnh thoảng xuất hiện trong lĩnh vực này.
Nếu không chạm vào những sinh vật giống đom đóm này ở cự ly gần, Bạch Vụ thậm chí còn nghĩ rằng mình đã xuất hiện ở trong tinh không. Trong mắt không có bất kỳ chú thích nào. Bất kể là thấy được cái gì, hay là không có thấy được cái gì, Phổ Lôi Nhãn đều giống như biến mất vậy, Bạch Vụ ý thức khuếch tán ra, tiến hành nhất tâm đa dụng, đồng thời gọi viện binh ở mấy cái khu vực, lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy. Trong bóng tối phảng phất như có được tồn tại kinh khủng tới cực điểm nào đó, đang áp chế thiên phú cùng với năng lực dị biến trên người Bạch Vụ. Ở dưới tình huống bình thường hư ảnh có thể tiếp tục một phút đồng hồ thời gian, nhưng Bạch Vụ lại cảm giác được, một cỗ lực lượng vô hình, đang tiến hành tan rã hư ảnh. Trong nội tâm Bạch Vụ sinh ra cảm giác nguy cơ thật lớn. Hoặc có thể nói là cảm giác nguy cơ chưa bao giờ có. Hắn trong giây lát cảm giác được chính mình dường như đi tới trước mặt tồn tại nào đó, hắn đã nghe được thanh âm xiềng xích... Một CỔ cảm giác áp bách siêu cường đánh tới, mặc dù lúc này hắn đang ở một thế giới khác, cũng
cảm giác được một cỗ cảm giác hít thở không thông. Mặt nạ lại xuất hiện vết rạn! Bạch Vụ không dám trì hoãn, hắn nhanh chóng hủy bỏ kết nối cùng với phiến khu vực này. Tuy trong nội tâm không có sợ hãi, lại tồn tại hoang mang cực lớn. Ở trong địa phương như tinh không đó, rốt cuộc là ai? Thanh âm xiềng xích vang lên, là vì cầm tù người nào đó sao? Mình rốt cuộc có nhân quả như vậy với ai? Mặt nạ tại sao lại mang chính mình tới nơi này? Thời gian càng ngày càng ít, vấn đề này Bạch Vụ cũng không nghĩ bao lâu. Càng ngày có càng nhiều người tiến vào hư ảnh, nhưng cuộc gặp gỡ long trọng này, còn chưa có chấm dứt.
Tại trường trung học Bách Xuyên. Vào thời điểm Bạch Vụ xuất hiện ở bên người Giang Y Mễ, Giang Y Mễ đang xem sách, mèo đen vui sướng kêu lên.
"Đại thúc, ngươi, ngươi...ngươi thật sự đến thăm ta!" Nhìn Bạch Vụ bên trong hư ảnh, Giang Y Mễ cũng không lạ lẫm, vào thời điểm đối phó với hiệu trưởng, nàng đã từng nhìn thấy dạng hình thái này của Bạch Vụ. Bạch Vụ có chút hổ thẹn... Tiểu cô nương như thể ôm một loại hiểu lầm nào đó đối với chính mình, hắn thật sự là muốn tới thăm năng, thế nhưng một mực không có thời gian cùng với cơ hội. Hiện giờ rốt cuộc đã có...lại là bởi vì bị người đánh cho đầu rơi máu chảy, đi qua cầu viện. Giang Y Mễ cũng lập tức nhận thấy, trên người đại thúc rách rưới, những xương cốt đủ để xuyên qua thân thể hiệu trưởng, lại đều xuất hiện vết rạn, thậm chí rất nhiều xương cốt đều đứt gãy, cánh cũng triệt để vỡ nát. Sự vui sướng của nàng tan thành mây khói trong chớp mắt. "Ta gặp một chút phiền toái...ta cần trợ giúp". "Đi!" Tiểu cô nương không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp xông vào bên trong hư ảnh.
Ngoài tháp, đầm lầy. Quái nhân mặt nạ phát hiện ra mình tỉnh ngủ, lại là xuất hiện ở bên cạnh Nhiếp Trọng Sơn cùng với Lưu Mộ. Y triệt để trợn tròn mắt: "Nhân quả của chúng ta nhất định là có ràng buộc, bằng không thì ta làm như thế nào luôn gặp được các ngươi?" Nhiếp Trọng Sơn cùng với Lưu Mộ có chút không rõ ràng cho lắm, rõ ràng là lần đầu tiên nhìn thấy tên quái nhân mặt nạ này, y vì sao lại nói luôn gặp được? Quái nhân mặt nạ không có giải thích, y vẫn là một người tùy tiện, cho dù một vị tiền bối đã từng nói, sinh tồn ở trong tận thế nhất định phải đi một bước nhìn ba bước, những cỗ khí phách thiếu niên trong lòng này, vẫn luôn khiến cho y không có từ bỏ một ít thói quen. Nhưng cho dù thần kinh không ổn định đến đâu, y hiện tại cũng biết, chính mình nhiều lần tỉnh lại gặp được hai người này, tất nhiên là có nhân quả. Có một cái gì đó kỳ lạ ở đây. Ngay vào thời điểm Nhiếp Trọng Sơn chuẩn bị khiêu chiến quái nhân mặt nạ một lần nữa, quái nhân mặt nạ cũng chuẩn bị tiếp tục lặp lại kịch bản mấy lần trước, một đường chạy đi bỏ rơi bọn hắn sau đó trở về ngủ ngon... 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play