Huynh trưởng của Yến Cửu, cũng không ưa thích Yến Cửu, vào thời điểm Bạch Vụ lần đầu tiên nói chuyện cùng với Yến Cửu, hắn liền đã biết, cô bé này không được phụ thân cùng với huynh trưởng ưa thích. Nhưng Yến Tự Tại, trên thực tế cũng không phải là huynh trưởng của Yến Cửu. Yến gia mỗi đời chỉ có hai người, bối phận của Yến Tự Tại cao hơn xa xa so với gia chủ Yến gia hiện giờ. Y là người thứ hai phía dưới Yến gia, là một con quái vật đồng dạng có được lực lượng vĩnh sinh. Xác thực mà nói, Yến Tự Tại là tổ phụ của Yến Cửu. Chỉ là một mực bảo trì dáng vẻ trẻ tuổi, hơn nữa thường xuyên ở ngoài tháp, người Yến gia đều rất ít biết. Điều mà các gia chủ biết chính là, ở trong cấm địa, có một lão tổ tông cường đại. Bên ngoài, thì có vũ khí mạnh nhất của gia tộc. Yến Tự Tại chính là kiện vũ khí mạnh nhất này. Đây cũng là nguyên nhân Yến Tự Tại so với thủ hộ giả của mấy kẻ thống trị khác, có được đẳng
cấp chuỗi sức mạnh áp đảo. Chuỗi sức mạnh trên cấp chín của y, là dùng thời gian hơn trăm năm, ở ngoài tháp cứng rắn ma luyện ra. Y không có giống như Ngũ Cửu, một lần trải qua 24 ngày sinh tồn, nhưng thời gian trải qua mỗi lần cũng không ngắn, dựa vào không có bị thương sợ hãi, hơn nữa còn có được hai loại nhãn lực cường đại, khiến cho y luôn là người kiên trì càng lâu hơn so với tất cả thủ hộ giả những nhà khác. Trong cuộc đời thiếu vắng tình thương của Yến Cửu, Yến Tự Tại chỉ từng xuất hiện một lần, chính là thời điểm Yến Cửu sinh ra, đi qua ôm Yến Cửu một lần. Y cũng có khuyết thiết về cảm xúc giống như Yến Cửu. Những khuyết thiếu không phải là vui sướng, mà là bị thương cùng với sợ hãi. Y có tâm tình tiêu cực tức giận, cũng có thể cảm nhận được niềm vui của mọi người một cách bình thường. Yến Cửu cũng không nhận ra Yến Tự Tại. Nhưng Yến Tự Tại lại nhớ rõ Yến Cửu. Y đã từng sinh ra một con trai và một con gái, chỉ là con gái chết sớm không thể cảm nhận được vui sướng vui vẻ, cho nên nàng liền tự sát khi còn nhỏ, khiến cho Yến Tự Tại không thể cảm thụ bị thống, trong nội tâm trống rỗng.
Y không có mất đi vui sướng, lại cũng rất khó lại cảm thụ vui vẻ. Đáng nhắc tới chính là, Yến Tự Tại tuy đã sống rất lâu, nhưng tâm tính không mấy già dặn, đồng thời tuyệt đối trung thành với người cai trị thực sự của gia tộc. Nguyên nhân lớn nhất ở chỗ trí nhớ của y sẽ bị xoá đi định kỳ. Đương nhiên, đây là vào trước khi sòng bạc đóng cửa. Cho dù Yến Tự Tại ý thức được Yến Cửu chính là hậu bối của mình, không phải là con gái của mình, nhưng với tư cách là một người như thể vừa mới mất đi người con gái yêu quý của mình vào ngày hôm qua, y đối với Yến Cửu vẫn còn có chút thân cận. Sau khi thương nghị xong nội dung giám sát cùng với Ngũ Cửu Tần Tung, việc đầu tiên y làm chính là tới thăm Yến Cửu. Vào thời điểm Yến Cửu dò hỏi nên xưng hô Yến Tự Tại như thế nào, Yến Tự Tại bảo Yến Cửu gọi mình là tiểu thúc. Yến Cửu cảm thấy kỳ quái, chính mình là không thể nào có thúc bá. Nhất là trông Yến Tự Tại dường như cũng chỉ lớn hơn huynh trưởng của mình vài tuổi. Chỉ là tướng mạo của đối phương đích xác rất giống chính mình, có thể tiến vào bệnh viện này,
thân phận không thấp, hẳn chính là người Yến gia. Suy nghĩ một chút, Yến Cửu liền gọi y là tiểu thúc, điều này khiến cho Yến Cửu liền có bối phần lớn hơn cha và anh nàng mấy bối phận. Hai người không thể nói là nói chuyện rất vui vẻ, Yến Tự Tại chỉ đang tìm hiểu một ít tình huống của Yến Cửu. Sau đó Bạch Vụ liền đến, vì vậy y gặp được một màn bất khả tư nghị. Y biết Yến Cửu giống như con gái của mình, không thể cảm thụ vui sướng. Lại quả quyết không nghĩ tới, tiểu cô nương này sẽ cưỡng ép lộ ra nụ cười đối với Bạch Vụ. Đây là sự tình đối với y mà nói là có chút không thể lý giải. Yến Cửu rõ ràng là không có vui sướng, làm sao lại cười? Là vì muốn biểu đạt chính mình rất cao hứng khi nhìn thấy người này sao? Ngay cả khi căn bản không biết cao hứng là gì? Bạch Vụ quan trọng đối với nàng như vậy sao? Bạch Vụ cũng thoáng kinh ngạc, trải qua sự làm mẫu và chỉnh sửa của Lưu Chanh Tử, nụ cười của Yến Cửu dần dần không còn cứng đơ nữa, thậm chí còn có một hai phần ngọt ngào. Hơn nữa không còn là dùng hai ngón tay kéo ra.
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới có lẽ là lời nói của mình, cô bé này đã hiểu sai rồi. Hắn từng nói với Yến Cửu đừng cố nặn ra nụ cười, bởi vì hắn biết nụ cười này không có ý nghĩa gì, chính mình không cần nhìn thấy nụ cười cũng có thể lý giải tâm tình và ý nghĩ của nàng. Nhưng điều mà Yến Cửu lý giải chính là, chính mình hẳn là nên cười càng tự nhiên hơn một ít. Lúc trước là cười không dễ nhìn, cho nên Bạch Vụ không thích. Trong lúc nhất thời, Bạch Vụ không biết nên nói cái gì. "Đội trưởng đội 7 quân đoàn điều tra Bạch Vụ, ngươi tới nơi này làm gì?" Yến Tự Tại mở miệng trước tiên.
Bạch Vụ rất bình tĩnh: "Thăm bằng hữu." "Ngươi và hắn là bằng hữu?" Yến Tự Tại nhìn về phía Yến Cửu. Điểm mấu chốt nhất của nụ cười tự nhiên, thực ra không phải là độ cong của khoé miệng, mà là
lông mày. Yến Cửu không thể cảm thụ vui sướng, luôn thiếu một chút vẽ rồng điểm mắt, nàng nhìn Yến Tự Tại với ánh mắt hơi trống rỗng: "Tiểu thúc, người đã cứu ta mà ta nói với người, chính là Bạch Vụ." Ánh mắt của Yến Tự Tại trở nên phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT