Đương nhiên, hiện tại người Tòa Tháp đã thay đổi, ở dưới tác dụng của chuỗi sức mạnh, con người có thể chống chọi với nhiệt độ cao 70 hay 80 độ. "Đừng cho rằng ta đang nói chuyện giật gân, dù sao thì ở trong hòn đảo này, sinh tử đều do ta cùng với quan toà chưởng không, đối với ta mà nói, tử vong chỉ là dung hợp cùng với y. Nhưng đối với các ngươi mà nói, tử vong, liền có nghĩa là nỗ lực trong 700 năm đều biến mất." Bạch Vụ suy tư một hồi lâu, tiếp nhận nhiệm vụ này: "Ta sẽ nghĩ biện pháp đi tìm quan toà. Ta phải đi rồi. Lần sau gặp mặt, hi vọng người chỉ là màu xám, mà không phải là màu đen. Mặt khác, ngươi nên bỏ khảo nghiệm thứ ba đi." Thiếu niên áo xám như có điều suy nghĩ, nhưng cuối cùng lại lắc đầu nói: "Có một số việc không thể tránh né. Trở lại bên trong căn phòng kia đi, ngươi sẽ tìm được bằng hữu của ngươi." Tiếng nói rơi xuống, thiếu niên áo xám biến mất. Bạch Vụ trở về trong phòng, quả nhiên, Lâm Vô Nhu đang lộ vẻ mặt phát mộng ngồi ở vị trí thứ hai
lúc trước. "Ta vừa rồi lại ngủ thiếp đi? Ta vừa mơ một giấc mộng, mơ rằng trong phòng mở cửa, các ngươi cũng không trông thấy, bên ngoài có người kêu rên, cũng có người đang gọi nhũ danh của ta." "Nhũ danh của ngươi là gì?" "Ta làm sao có thể nói cho ngươi nhũ danh của ta là A Nhu" "Được rồi A Nhu. Người nên khởi động dĩa quay đi A Nhu." "Mẹ kiếp!" Bạch Vụ bây giờ là thật sự có chút hâm mộ Lâm Vô Nhu. "Doãn Sương đầu rồi?" "Đã trở về trước đó." Bạch Vụ khởi động dĩa quay, nhưng lần này, hắn nhìn thấy không phải là thông báo kết thúc như trước: [Hòn đảo này còn có rất nhiều bí mật, căn cứ vào sự tán thành của đảo chủ mà người sớm lấy được, ta sẽ tạm thời cho ngươi mức độ thăm dò là 50%. Lần sau vào thời điểm đi tới đây, có lẽ khu vực này chính là khu vực màu đen. Úc, ông bạn già của ta, ta trở nên u sầu và đa cảm, bởi vì ta thấy
được một hồi gặp nhau và ly biệt long trọng, hãy giữ chiếc mặt nạ của người cho tốt, đó là đồ vật có thể cứu ngươi một mạng.] Chú thích mà Phổ Lôi Nhãn cho ra đôi khi là câu đố, đôi khi là thông tin quan trọng. Mặc dù không có tiến vào trạng thái ràng buộc, không có tiến giai, nhưng Bạch Vụ tin chắc rằng, có đôi khi Phổ Lôi Nhãn là có thể nhìn thấy nhân quả. Cho nên chợt thấy nhà thơ ánh mắt thương cảm, Bạch Vụ dự cảm được vào một ngày nào đó trong tương lai, có thể sẽ có một nhân quả" rất khó khăn đang chờ đợi hắn. Lo sợ về tương lai là không có ý nghĩa, hắn cũng không có tâm tình sợ hãi.
Tại tầng dưới cùng Tòa Tháp, quảng trường phía đông. Nhìn chằm chằm vào tấm bia đá một lần nữa, Bạch Vụ nhìn thấy vẫn là những tin tức kia, cho dù là tấm bia đá bị tấm màn che khuất vẫn giống như vậy: [Nó cung cấp cho những tấm bia này lực lượng để dịch chuyển không gian, nhưng tác dụng của chúng, kỳ thật là ngăn chặn tên gia hỏa trên đỉnh tháp kia.]
Lâm Vô Nhu nhìn Bạch Vụ đang nhìn tấm bia đá ngẩn người, nói: "Tấm bia đá này đã bị che bởi một tấm màn vào trước khi ta sinh ra, nghe nói là một tấm bia đá không thể truyền tống, cũng không biết sẽ dẫn đến khu vực nào." Bạch Vụ đối với tấm bia đá này đã có một ít suy đoán, nhưng hắn hiện tại mới phát hiện ra, chính mình không để ý đến một sự kiện. "Lúc trước thấy được câu chú thích này của Phổ Lôi Nhãn, sự chú ý của ta toàn bộ ở chỗ tên gia hóa trên đỉnh tháp kia, nhưng ta xác thực không để ý đến một trọng điểm...nó. Nó là ai? Nó vì sao có thể cung cấp cho tấm bia đá lực lượng dịch chuyển không gian?" "Nếu như nói Tòa Tháp là rào chắn, là chỗ nuôi nhốt chúng ta, như vậy quái vật trên đỉnh kia là cái gì?" Sau khi tiếp xúc với ngày càng nhiều sinh vật trong khu vực màu đỏ cùng với khu vực màu đen, vấn đề mà Bạch Vụ đăm chiêu suy nghĩ, cũng liền dần dần tiếp cận với hạch tâm. Doãn Sương thì đang chờ đợi Bạch Vụ, đây cũng là một chuyến đi nguy hiểm. Lần thăm dò này không có vượt qua bốn tiếng đồng hồ, thành viên điều tra phụ trách đăng ký phát hiện ra...ba người tiến vào từ khu vực màu xanh, lại một lần nữa "không tuân theo quy tắc" đi ra từ tấm bia đá màu tím.
Y thậm chí còn hoài nghi, ba người này có hay không có một loại thiên phú chuyển dời khu vực. Doãn Sương thì có chút nghĩ mà sợ. Nàng hiện tại đã biết rõ, có đôi khi khu vực rất lớn, có đôi khi rất nhỏ. Mà có một số khu vực bao hàm nhiều khu vực. Chính mình may mắn là đã khởi động dĩa quay, bằng không đơn độc đối mặt với khu vực màu tím, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Bạch Vụ đình chỉ suy nghĩ, nhìn thấy Doãn Sương cùng với Lâm Vô Nhu, hắn nói: "Nếu như bây giờ ta là đội trưởng, ta phải thêm một quy định." "Quy định gì?" "Chúng ta ra ngoài tháp thấy được hết thảy đều là cơ mật, không thể lộ ra ngoài, về phần báo cáo điều tra, ta sẽ viết một phần trước, viết xong, ta sẽ đưa cho các ngươi một phần" Chú ý cẩn thận là điều tốt, chỉ là Doãn Sương nói: "Nhưng chúng ta sẽ bị tiểu đội đội trật tự giám sát? Lần sau ra ngoài tháp, có lẽ sẽ có bọn họ đi cùng." Bất kể là Thiên Bình Chi Nhãn, hay là Động Sát Chi Nhãn, cũng sẽ không biết được tin tức về mảnh võ ghép hình tận thế, cho nên Bạch Vụ nói: "Không cần lo lắng, nếu như lần sau ra ngoài tháp bọn
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT