Quá phá hủy bầu không khí. Đây quả thật là Bạch Vụ sao? Tuy Bạch Vụ cũng rất não động thanh kỳ, nhưng dù sao cảm giác cũng không có tào lao như vậy. "Người chơi số 10, có người thật vất vả mới cứu vớt ngươi, ngươi thì sao? Vì hờn dỗi lại đi tìm chết rồi, vậy thì hãy tiếp tục chết đi. Chết đến khi người nào đó hết giận thì thôi" "Người chơi số 11, cũng bởi vì trái đất không có quay quanh ngươi, ngươi liền muốn chết? Âm phủ có Dương giáo sư hay không? Người thực sự nên đi đến Địa Ngục sấm sét chịu sét đánh. Có lẽ khi đó ngươi sẽ phát hiện ra toàn bộ thế giới đều quay quanh người, hơn nữa còn là quay với tốc độ cao." "Người chơi số 12, tiểu 12 may mắn, ngươi đã lấy được cứu rỗi, ta không thẩm phán người, nhưng nhớ kỹ đừng có tìm chết" "Người chơi số 13, 13 cũng là điềm xấu, cho ngươi một khối kim bài miễn tử" "Người chơi số 14...nhìn người lớn lên đẹp mắt như vậy cho ngươi một khối kim bài miễn tử."
Trên khuôn mặt lạnh như băng từ trước đến nay của Doãn Sương lộ ra một nụ cười, mặc dù mọi người đều không nhìn ra. "Người chơi số 15, không có vé tàu liền cảm thấy cuộc đời này vô vọng muốn đi tìm cái chết? Biến thành Ác Đọa cũng tốt hơn bộ dáng không ra người không ra quỷ của ngươi bây giờ." "Người chơi số 16, người chơi số 16 đáng thương của ta, sau khi bị người ta bỏ rơi liền không muốn sống nữa? Người cho rằng ngươi là sống vì người khác? Vào trước khi nghĩ không ra, người vẫn là tiếp tục chết đi" "Người chơi số 17, người chơi số 17 ngu xuẩn, cũng chỉ là phá sản mà thôi, sau khi ngày tận thế đến có tiền có lẽ có thể mua được vé tàu, nhưng ngay cả con thuyền kia cũng là đi đến địa phương vô căn cứ, ngươi cần gì phải cố chấp đối với tiền? Bởi vì tiền tài không còn mà sinh ra một lòng muốn chết, ngươi không xứng tiến vào vòng tiếp theo" Bạch Vụ nói vô cùng nhanh, may mà những con Ác Đọa này cũng có thể nghe rõ ràng, ít nhất, Doãn Sương, Lâm Vô Nhu, người chơi số 12, là nghe rõ ràng. Một phút đồng hồ độc miệng toàn bộ 17 người, khiến cho mồm mép của người chơi số 1 khẽ run. Nó kịp phản ứng, chính mình hẳn là bị người có được thẻ bài quy tắc đặc thù điều khiển, nhưng người này...đến cùng là làm sao làm được?
Chính mình vừa rồi thật sự đào thải người chơi số 3...trò chơi mới ở phiên thứ hai, liền bắt đầu xuất hiện thẩm phán sao? Một phút đồng hồ chấm dứt, liền đến Lâm Vô Nhu. Lâm Vô Nhu dứt khoát dùng bản thân và em gái hư cấu của mình làm điểm khởi đầu, định bịa ra một câu chuyện "em gái ta không thể đáng yêu như vậy". Y vắt hết óc, câu chuyện cũng đã gần kết thúc, muội muội tên là Lâm Tiểu Khung, là một người nổi tiếng trong trường học, trong nhà là con ngoan, đồng thời lại thầm mến ca ca. Lại đồng thời ở lớp bên cạnh có một tiểu Bạch Vụ, thích muội muội mình nhưng không đạt được mong muốn. Nhưng Lâm Vô Nhu quả quyết không nghĩ tới, ở trong trò chơi này Bạch Vụ giết điên rồi, ta vừa mới bịa ra chuyện xưa, hắn cư nhiên muốn ta hoàn tất sao? ? Nghĩ đến đây, Lâm Vô Nhu còn cảm thấy có chút chưa đủ nghiền. tuy nhiên y hiện tại đã coi người
chơi số 1 trở thành Bạch Vụ, tự nhiên người chơi số 1 nói như thế nào, y liền làm như thế đó. Lấy trí nhớ của Lâm Vô Nhu, Bạch Vụ nói một tràng, y liền nhớ được câu đầu tiên.
Có thể khẳng định là, Lâm Vô Nhu xem như hiểu được Bạch Vụ đã bịa đặt tin tức chính mình tử vong, trong lượt thẩm phán, hắn giả bộ kinh hoàng nói: "Không nghĩ tới...ngươi lại thật sự biết
nguyên nhân cái chết của ta? Nếu như người muốn ta chết, ta cũng phải kéo theo đệm lưng!" Lâm Vô Nhu với tư cách là người chơi số 2, tự nhiên có hiềm nghi phối hợp với người chơi số 1, nhưng rất nhanh, Lâm Vô Nhu lấy thuyết pháp của người chơi số 1, báo ra nguyên nhân cái chết của người chơi số 6. Trong chớp mắt câu "Người chơi số 6 tự sát vì bị thôi miên chứ cũng không phải là bổn ý" kia rơi xuống, toàn bộ Ác Đọa đều tự hỏi...lần này liệu cũng bị người chơi số 1 nói trúng hay không. Toàn bộ gian phòng bỗng nhiên rơi vào yên tĩnh, thẳng đến khi thanh âm va chạm nặng nề vang lên. "Người chơi số 6, bị đào thải." Phanh! người chơi số 6 ngã ở trên bàn đá, thanh âm va chạm nặng nề lại giống như bom được kích nổ, khiến cho trong nội tâm của tất cả Ác Đọa đều khẩn trương. Người chơi số 1 nói đều là sự thật! Chúng không thể phán đoán những người khác có thật sự bị nói trúng hay không, nhưng ít ra biết được mình quả thật là bị nói trúng rồi. Mà hai người liên tục ở dưới tình huống không hề có điều kiện phán đoán bị người chơi số 1 nói
trúng! Điều này đủ để chứng minh, người chơi số 1 nói là sự thật! Lâm Vô Nhu nhìn người chơi số 6 từ đóng vai phụ biến thành đóng vai phụ chết, kinh ngạc không thôi, nguyên bản còn thừa lại bốn mươi giây, có ý định độc miệng một phen, nhưng trong giây lát y không kịp phát huy chỉ số thông minh của mình. Trò chơi đến đây, hiển nhiên người bị người chơi số 1 điểm danh đã bị đẩy vào tuyệt cảnh. Toàn bộ trò chơi ghép hình tử vong đã đến giai đoạn thẩm phán, khẩu biên chuyện xưa đã không có bất kỳ giá trị gì. Hai người liên tục tử vong tuyệt đối không phải là trùng hợp. Người chơi số 4 Vốn cũng không tin lời nói của người chơi số 1, nhưng hiện tại nó cũng hiểu được...có lẽ có thể đánh cuộc một lần? "Số bảy...người chơi số 7, con của người chết rồi, người muốn gặp lại con của ngươi, cho nên người lựa chọn tự sát." Cuộc đồ sát tiếp tục, tiếng nói của người chơi số 4 rơi xuống, người chơi số 7 khẽ đảo hai mắt chết tại chỗ. "Người chơi số 7, bị đào thải." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play