[Y cũng từng tưởng tượng mình là nhân vật chính trong tiểu thuyết, bởi vì trong một lần bị bắt nạt, đã ngoài ý muốn thức tỉnh đấu chí, muốn leo lên đỉnh hắc đạo. Cũng đã từng ảo tưởng chính mình là một thiên tài, chỉ là bởi vì nguyên nhân nào đó bị áp chế thiên phú, cần phải chờ đợi ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây. Nhưng cuộc đời của y không có đến Hà Tây. Lúc y còn fitrẻ bị bắt nạt ở trường học, lúc trung niên, khúm núm ở trong đơn vị. Lúc giày con của y ghét bỏ y là người vướng víu, y rất muốn nói, đừng có lấn người già nghèo. Thẳng đến khi y phát hiện ra tử vong...mới là phương thức duy nhất có thể tìm được tôn nghiêm. Vì vậy y lựa chọn nhảy xuống biển tự sát. Không có ai nhặt xác, lúc ấy trong biển còn có cá mập, cá mập biểu thị, thịt người rất ngon và giòn. Tổng kết cuộc đời của y-- không ai mãi mãi hèn, không ai lấn người trung niên nghèo, không ai lấn người già nghèo, người chết vì lớn.] Một cuộc sống...vô cùng nghẹn khuất, đây hoá ra là một người già. Bạch Vụ suy nghĩ một chút,
chính mình rất ít gặp người già. Trừ một số người hơn 700 tuổi... Xem ra sau khi chết, tính cách của lão nhân này không còn nhát gan như vậy. Vẫn như cũ không có ai nói trong lượt thẩm phán. Ngư�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.