Bạch Vụ tự nhiên không tin chuỗi sức mạnh của Gia Ấn chỉ có cấp năm, hắn lộ ra biểu tình tán thưởng: "Vậy xem ra người cũng không phải là không có ra ngoài tháp" "Lúc còn trẻ ta đã từng ra ngoài, về sau xử lý vụ án vài năm, tâm tính phai nhạt dần, nhưng lại về sau, thấy nhiều các loại chân tướng âm u, liền cảm thấy có chút tầm mệt mỏi, vẫn là ra ngoài tháp tốt hơn. Người cũng đã thấy nhiều, có đôi khi ta sẽ cảm thấy quỷ càng thú vị hơn, ha ha." Khá lắm, một hình tượng đã nhìn thấu chân tướng và không muốn đụng đến tội ác đen tối đã được dựng lên. Nếu như không biết thân phận chân thật của Giang Huyền, thật sự là sẽ bị lừa. Nếu như là Ngũ Cửu, nói không chừng sẽ thu nhận. Đương nhiên, Bạch Vụ cũng sẽ thu nhận. Hắn muốn ra ngoài tháp cùng với Gia ẩn, biết được càng nhiều tin tức về Gia ẩn, mà Gia ẩn cũng muốn ra ngoài tháp, ra ngoài tháp y sẽ có nắm chắc cướp đoạt thân thể của Bạch Vụ hơn.
"Xác thực, tổ thẩm vấn chúng ta lúc trước đã tồn đọng không ít vụ án, ta cũng đã từng giúp đỡ xử lý, có một số thời điểm, càng làm cho người kinh hãi hơn so với tội ác, là nội tâm tà ác của người phạm tội." Bạch Vụ chuyển giọng, nói đến vụ án: "Cũng không biết là tên khốn kiếp nào bắt cóc học sinh tầng trên, vụ án này hiện tại cũng đã chuyển cho chúng ta, lại nói tiếp đây là nguyên nhân do ngươi, về vụ án này, ngươi có cái nhìn như thế nào?" "Ta cho rằng là vị lão sư kia bắt cóc học sinh." Giang Huyền mặt không đổi sắc nói. "Thật sao? Nói một chút nghe coi..." Hai người lại trò chuyện về tình tiết vụ án. Nếu như không có Phổ Lôi Nhãn nhắc nhở, Bạch Vụ phát hiện ra, nếu chỉ dựa vào trực giác, sẽ chỉ cảm thấy quái dị, nhưng tuyệt đối sẽ không đem người trước mắt này, liên hệ với Gia ẩn. Thậm chí ngay cả một số đặc điểm mà Gia ẩn thể hiện, hoặc nói là tính cách nhân vật trong màn trình diễn của y, cũng rất đặc sắc. Đã lâu rồi hắn không có cảm giác gặp được kỳ phùng địch thủ này. Gia ẩn thì phát hiện ra, Bạch Vụ lão luyện thành thục, hoàn toàn không giống như là một người trẻ tuổi chỉ mới hai mươi tuổi.
Hắn dần dần hiểu vì sao, Cốc Thanh Ngọc vì sao lại truyền chức đội trưởng cho người trẻ tuổi này, trong nội tâm cũng càng thêm thèm cỗ thân thể này. Chủ đề của hai người chuyển từ vụ án đến những chỗ khác. Rất nhanh chủ đề liền trở nên rời rạc, giống như là hai người muốn tiếp tục nói chuyện, phải nghĩ ra chủ đề gì đó để nói. Một người coi như là vì hiểu rõ các loại hành vi cùng với tư duy logic của cô thân thể này trước thời hạn, một người khác thì là có ý đồ moi ra một ít tin tức. Tuy nhiên hôm nay Bạch Vụ có rất nhiều sự tình, vào thời điểm thật vất vả cùng với Giang Huyền chuyển chủ đề nói chuyện từ phá án cho tới thể chế, thể chế cho tới quan hệ hai quân, quan hệ hai quân cho tới lịch sử-- Ngũ Cửu gọi điện thoại tới. "Ta phải nghe điện thoại" Gia ẩn rất phối hợp gật gật đầu, cũng lật xem một số cuốn sách trên bàn. "Đội trưởng, làm sao vậy?" Bạch Vụ vẫn gọi Ngũ Cửu là đội trưởng theo thói quen. "Chuẩn bị đi tới tầng 4, đến toà nhà trụ sở quân đoàn điều tra." "Phát sinh chuyện gì sao?"
"Một biên chế mới, nghe nói đến từ tầng 5, là một nhóm người...rất phiền toái, trong chốc lát không thể nói rõ, nhưng bọn họ điểm danh muốn gặp được đội trưởng đội 7, mấy vị cao thủ quân đoàn bảo vệ cũng tới. Sau khi cúp điện thoại, ngươi hãy mang theo nhóm người Vô Nhu, mau chóng chạy đến." "Được." Bạch Vụ cúp điện thoại. Giang Huyền nói: "Xem ra cuộc nói chuyện của chúng ta, chỉ có thể chấm dứt tại đây." Bạch Vụ gật gật đầu, nói: "Tiếp theo ta sẽ sắp xếp người đưa người đi làm thủ tục, về sau người có thể làm quen với hoàn cảnh ở phân bộ quân đoàn điều tra. Ta có chút việc, tuy rất muốn tiếp tục trò chuyện với người, nhưng công việc vẫn luôn trái mùa." "Ta hiểu được." Giang Huyền cùng với Bạch Vụ, liền giống như một đôi bạn. Thế giới của người trưởng thành rất dối trá, một người muốn thì muốn chiếm giữ thân thể của người khác, một người khác thì luôn đề phòng. Bạch Vụ rất nhanh liền gửi tin nhắn cho Điền Tuần, bảo Điền Tuần chuyển Ly Ti đến chỗ ở của chị dầu lùn.
Đồng thời rất nhanh an bài người, mang Gia ẩn đi làm thủ tục. Thẳng đến khi nhận được tin nhắn đến từ Điền Tuần, Bạch Vụ mới yên lòng, lúc này mới bắt đầu triệu tập thành viên tổ tiên phong, đi đến tầng 4.
Tại Tòa Tháp, trong thang máy. Bên trong thang máy to lớn chỉ có năm người Lâm Vô Nhu, Doãn Sương, Vương Thế, Thương Tiểu Ất, còn có Bạch Vụ. Tần Lâm cùng với Bạch Tiểu Vũ còn chưa có trở thành thành viên chính thức, cho nên không được tính là thành viên chính thức. "Cho nên đến cùng đã phát sinh chuyện gì? Vì sao muốn bỗng nhiên triệu tập chúng ta đi đến tầng 4?" Lâm Vô Nhu nhìn về phía Bạch Vụ. Bạch Vụ lắc đầu, hắn cũng không biết đến cùng đã phát sinh chuyện gì. Chỉ là từ trong lời nói của Ngũ Cửu, có vẻ như tầng 5 đã lập ra một biến chế mới, biên chế này hẳn là không thuộc về quân đoàn điều tra cũng không thuộc về quân đoàn bảo vệ.
Nhưng đối phương triệu tập không phải là đội ngũ khác, mà là đội 7 chịu khó ra ngoài thấp nhất, nói rõ biên chế...chẳng lẽ là biên chế đến từ công việc bên ngoài của kẻ thống trị? Nhất là Ngũ Cửu lại nhắc đến, đám người kia rất phiền toái. Chắc hẳn ở trong biên chế này, xuất hiện một ít cao thủ rất lợi hại. Nhóm người rất nhanh liền đến tầng 4. Tầng 4 Tòa Tháp có rất nhiều toà tháp màu đen, giống như là gai nhọn trên sống lưng của cự thú. Lần này Bạch Vụ đi tới đây, thấy được tháp nhọn rậm rạp chằng chịt, luôn cảm giác giống như là chỉ có một nửa. Cảm giác này không tồn tại trước đây, chỉ có lần này mới có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT