Nét mặt của hắn trở nên bình tĩnh, ngữ khí cùng với trong ánh mắt mang theo áy náy. "Ta trở lại đây một lần nữa, không ngờ rằng mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi, trường học tràn đầy tiếng người ngày xưa, đã trở nên không có chút sinh khí nào, không còn những gương mặt tràn đầy sức sống trong khu ký túc xá, chỉ có những ánh nhìn xuyên thấu." "Lúc đầu ta rất khó hiểu, vì sao trong trường học bỗng nhiên có nhiều sự tình quỷ dị như vậy, sân chơi cùng với sân bóng, lầu dạy học, học xá phía đông, khu ký túc xá...đều đã có rất nhiều chuyện lạ vốn chưa từng có. Nhưng nhìn những ký ức này, ta mới biết được ngày đó...đã phát sinh một ít sự tình không thể khống chế." "Hoá ra một câu thành sấm là như thế này, thật sự vô cùng có lỗi, ta rõ ràng phát giác ra được ngươi cũng có một dạng chứng bệnh tương tự, nhưng vẫn đặt tâm tư ở trên người bác sĩ, ta nên quan tâm tới người hơn" Câu đầu tiên nếu như nói chỉ là một loại trùng hợp nào đó, như vậy mấy câu đằng sau liền rất rõ
ràng, vẻ mặt của Giang Y Mễ trở nên phẫn nộ: "Ngươi, ngươi im ngay! Không cho phép người đóng giả y!" Bạch Vụ nhận thấy, vào thời điểm thiếu nữ này khẩn trương, nói chuyện sẽ bị lắp. Trong hồi ức cũng là như thế. Bây giờ là thời kì mấu chốt, hắn không có vội vã lấy ra mặt nạ chứng minh chính mình, mà là tiếp tục nói: "Ta mới trở về từ bệnh viện tâm thần số 9, ta ở trong hồ sơ nơi đó, đã biết một sự tình, bác sĩ cách xa thành phố Bách Xuyên, toàn bộ bệnh viện cũng đã mất đi khống chế, trong mấy toà nhà bệnh viện đã gần như không còn vật sống, 700 năm trước, chúng đã trải qua một lần đại thanh
tẩy."
"Còn nhớ rõ tầng 11 ta với người đã từng đi không? Tuy đối với ta mà nói, hết thảy chỉ là trong thoáng chốc, nhưng ta không xác định người có còn nhớ rõ hay không, dù sao thì thời gian cũng đã trôi qua 700 năm." Bạch Vụ nhìn Giang Y Mễ, Giang Y Mễ không nói gì, trên mặt nàng vẫn như cũ là biểu tình tức giận, lý trí của nàng nói cho nàng biết người này là đang nói xạo, nhưng theo bản năng, nội tâm vẫn là có thêm loại chờ mong nào đó. Diễn viên hạng nhất như Bạch Vụ là có thể nhìn thấy trong nháy mắt.
Ban đầu Bạch Vụ còn không xác định được, tính cách của Giang Y Mễ ở trong 700 năm có thay đổi hay không, nhưng hiện tại nhớ lại, những bóng đen giống như linh hồn trong gương kia vẫn còn ở đó. Những người đã từng được nàng cùng với quái nhân mặt nạ cứu vớt, vẫn luôn được nàng bảo hộ. Cộng thêm sự phẫn nộ không nguôi của Giang Y Mễ hiện tại, hắn tin chắc rằng nội tâm của thiếu nữ này vẫn không hề thay đổi. "Trong tầng 11 bệnh viện tâm thần số 9, cũng có một tiểu cô nương giống như người. Người có thể yên tâm chính là, mấy người Khương Hoán, Hà Thục Hồng, còn có Lâm Dịch Bình cuối cùng đều đi lên thiên đường, tiểu cô nương kia thừa nhận thống khổ Vốn nên do bọn họ thừa nhận. Lão sư của người và các người bạn, ít nhất vào thời điểm rời khỏi thế giới này, không có quá nhiều oán hận cùng với thống khổ" "Về sau ta lại đi tìm mặt nạ của ta, ta kỳ thật không quá chắc chắn, sau 700 năm người có còn ở nơi này hay không, thời gian thật sự đã qua quá lâu, bệnh dung hợp phát tác, khiến cho lực lượng thời không trong cơ thể của ta bùng phát, ta cũng không muốn vượt qua thời gian dài như thế! Không có lui bước, Bạch Vụ đi về phía trước một bước, cách rất gần cùng với Giang Y Mễ. Hắn thong dong giống như mình là quái nhân mặt nạ chân chính, đối mặt với thiếu nữ tràn đầy tự
trách năm đó. "Không nghĩ tới đảo mắt đã 700 năm. Ta biết này trong 700 năm người nhất định sống không tốt, nhưng có thể gặp người một lần nữa, thật sự rất tốt." Lúc này Bạch Vụ rốt cục cũng lấy mặt nạ ra và đeo mặt nạ lên. Trong chớp mắt thấy được khuôn mặt tươi cười quen thuộc trên mặt nạ, khí chất hung lệ ban đầu của Giang Y Mễ tan rã trong khoảnh khắc. Nàng trừng to mắt lộ ra biểu tình kinh ngạc. Rõ ràng trên người Bạch Vụ là không có "Chúng Sinh Ngang Hàng", nhưng những vật chất màu đen đó vẫn thu liễm rất nhiều trong chớp mắt. 700 năm, Giang Y Mễ kỳ thật một mực sống ở trong áy náy cùng với tự trách, nàng cũng đang một mực luyện tập khống chế CỖ lực lượng này, cho dù hết thảy đã sớm không còn ý nghĩa. Trường học biến thành trường học ma chân chính, thành phố cũng biến thành thành phố chết. Nàng kỳ thật có thể rời khỏi nơi này, mọi thứ đã trở thành một vòng tuần hoàn, 700 năm, linh hồn trong gương cũng được, Ác Đọa ngoài gương cũng thế, toàn bộ sinh vật đều đã hình thành một cuộc sống bất di bất dịch.
Ngay cả khi nàng rời đi, cũng sẽ không có gì thay đổi, nhưng nàng sẽ không bao giờ rời đi. Vào thời điểm mèo đen thấy được mặt nạ, liền nhích tới gần giầy Bạch Vụ, cọ đầu vào Bạch Vụ, Bạch Vụ rất lo lắng lửa đen sẽ thiêu cháy giày của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT