Nhưng nếu như có thể chống lại dục vọng, nàng giống như là một Thiên Sứ, có thể vì người khác mà hoàn toàn phong bế chính mình. Quái nhân mặt nạ xuất hiện, đích xác là đang cứu rỗi nàng, xóa bỏ sự tự trách trong nội tâm, đồng thời khiến cho nàng biết được kẻ sau mang thực sự. Xem như cho Giang Y Mễ một mục tiêu nhân sinh mới–– báo thù. "Ta...mặc dù ta không hiểu rõ mấy từ trong lời nói của ngươi, nhưng đây có phải hay không có nghĩa là...mọi người biến mất, gặp tai nạn, kỳ thật cũng không phải do ta tạo thành, ta kỳ thật...kỳ thật không phải là tai họa?" "Ngươi đương nhiên không phải là tai họa, người mắc một căn bệnh, loại bệnh này có thể mang đến vận rủi cho người khác, loại bệnh này không có thuốc chữa, trong lịch sử nhân loại cũng có rất nhiều ví dụ tương tự. Có người sẽ cách ly bản thân, không khiến cho thế giới thêm phiền, cũng có người sẽ chạy loạn khắp thế giới, ước gì lây bệnh cho toàn bộ thế giới, người sau mới là tai họa."
Quái nhân mặt nạ quay đầu, nhìn Giang Y Mễ tiếp tục nói: "Đối mặt với chỉ trích cùng với chửi rủa phô thiên cái địa, ngươi không có sa đọa cũng không có oán hận thế giới này, chỉ dựa vào điểm này, ngươi đã vượt qua đại đa số người" Giang Y Mễ mở to ánh mắt, không giấu được nước mắt, nàng thật sự sợ người trước mắt đột nhiên biến mất trong nháy mắt. Sau đó phát hiện ra hết thảy chỉ là một giấc mơ, chỉ là một giấc mơ của những mặc cảm nội tâm. Nàng vẫn như cũ là quái vật tai họa thế giới, bị mọi người chán ghét kia. Quái nhân mặt nạ nói: "Lão sư, học trường, bạn bè của ngươi, đã không thể cứu vớt, hãy để cho bọn họ ở lại chỗ này, hiện tại mang bọn họ đi cũng không làm nên chuyện gì, hơn nữa sẽ đánh rắn động cỏ. Tiếp theo chúng ta còn có một nhiệm vụ quan trọng khác." "Nhiệm vụ gì?" "Lẻn vào phòng làm việc của hiệu trưởng, tìm được kế hoạch của gã" Quái nhân mặt nạ tiếp tục giải thích: "Bác sĩ, hiệu trưởng, là hai nhân vật nhất định phải diệt trừ, bác sĩ phục vụ cho một thế lực rất cường đại, cũng chính là thế lực đánh dấu ta, nếu như có thể giải quyết gã, sẽ càng thêm có ích so với giải quyết hiệu trưởng. Ta vì dẫn gã ra ngoài, cũng đã tốn rất nhiều công sức, bắt không ít Ác Đọa, đưa đến bệnh viện cung cấp cho gã nghiên cứu"
Bạch Vụ nhớ lại.
Trong hồ sơ của bệnh viện tâm thần số 9, quả thật có đề cập đến việc có một quái nhân đeo mặt nạ, mang Ác Đọa đến bệnh viện này. Khiến cho hắn kinh ngạc là bác sĩ. Ở trong hồ sơ kia, vẫn luôn dùng giọng điệu bác sĩ làm các loại thí nghiệm đối với bệnh nhân, hơn nữa còn sắp xếp tất cả bệnh nhân theo A, B, C, D, lấy con số làm tên. Hiện tại hồi tưởng lại, phong cách đặt tên của bác sĩ, sao mà tương tự với những kẻ họ Tỉnh. "Bác sĩ, thương nhân, Thông Hành Giả...xem ra bác sĩ cũng là phục vụ cho thế lực Tỉnh. Lúc đó Hồng Ân còn chưa quá mạnh, đang hấp thu từng chút từng chút thống khổ của các Ác Đọa khác. Nhưng bác sĩ có khả năng bởi vì quái nhân mặt nạ xuất hiện, chạy trốn" Trong đầu Bạch Vụ rất nhanh thôi diễn tuyến thời gian một lần, xâu chuỗi mọi thứ lại. Giang Y Mễ nói: "Vậy hiệu trưởng thì sao?" "Đây coi như là một người bị mê hoặc, là thủ bút của đệ tử kẻ thù cũ của ta, tính cách của người này rất ác liệt, ưa thích lừa gạt người khác, y cho rằng trường học là một nơi tốt để sinh sôi Ác Đọa, đặc biệt là đối với học sinh, tam quan vẫn chưa thực sự được thiết lập, các học sinh rất dễ dàng bởi
vì một chút ngăn trở, tính tình đại biến, là thích hợp nhất trở thành Ác Đọa." "Y mê hoặc hiệu trưởng, để cho hiệu trưởng thấy được sự cường đại của lực lượng Ác Đọa, đồng thời biến bản thân hiệu trưởng thành Ác Đọa, tất cả năng lực dị biến mà hiệu trưởng đạt được, y cũng có thể đạt được. Đơn giản mà nói, y chính là kẻ đứng sau màn, hiệu trưởng thì là nhân vật phản diện trên sân khấu." Hóa ra là ý tứ này, lời nói của quái nhân mặt nạ lúc trước, khiến cho Bạch Vụ cho rằng đệ tử và hiệu trưởng đều là một người, nhưng hiện tại xem ra, hiệu trưởng chỉ là môn đồ của Gia Ấn mà thôi. Bạch Vụ liền lại có một vấn đề mới. "Nếu như Gia ẩn là đệ tử của kẻ thù cũ...vậy kẻ thù cũ là ai?" Cách 700 năm, quái nhân mặt nạ đương nhiên không thể nghe được nghi vấn của người kế nhiệm mình.
Y có thể giải đáp tất cả nghi vấn của Bạch Vụ, Gia ẩn là ai? 10 Bích là ai? Sáu tồn tại họ Tỉnh rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nhưng đây không phải là bốt điện thoại, đây là ký ức của Giang Y Mễ. Mà Giang Y Mễ còn chưa có khái niệm đối với những người này, nàng sẽ không hỏi những nghi vấn này.
Chuyến thăm dò bệnh viện tâm thần số 9 rất nhanh liên kết thúc. Sau khi biết được một bộ phận chân tướng, ở trên đường trở lại trường học, Giang Y Mễ nói: "Sẽ còn có rất nhiều người bị để mắt tới sao?" "Đúng vậy, chẳng qua ngươi cũng không cần cảm thấy quá khổ sở, mấy ngàn năm văn minh của nhân loại sắp bị áp súc vào trong một toà tháp, tuyệt đại đa số những người chúng ta, đều là những đứa trẻ bị bỏ rơi bên ngoài toà tháp. Biến thành quái vật chỉ là sự tinh sớm hay muộn. Trọng yếu nhất, là không đánh mất bản tâm" "Ta...ta muốn cứu bọn họ." "Ngươi có thể được cứu sao? Ngươi không phải là chúa cứu thế, nhưng có lẽ trong tương lai người sẽ gặp được chúa cứu thế, người phải học cách làm quen, so sánh với Thời Đại Mới dài dằng dặc, bọn họ cho dù không biến thành quái vật, cũng sẽ đã chết trong các loại rồi loạn" "Có thể cứu một người chính là một người, ngươi nhất định sẽ có biện pháp." Giang Y Mễ rất bướng bỉnh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play