Bạch Vụ phảng phất như thấy được một màn tàn nhẫn kia: "Không cần khẩn trương Hắc Vụ, ta không có ác ý, ta chỉ là muốn gặp chủ nhân của ngươi, nếu như nàng không tiện, cho ta nhìn chỗ nàng sống là được." Mèo đen nghiêng đầu. Không thể lý giải ý nghĩ của nhân loại này. Nó có được Khứu Giác Ác Niệm, có thể ngửi thấy được ý niệm tà ác cùng với dục vọng trong đầu nhân loại. Nhân loại này không có bất kỳ tà niệm nào, thuần tuý hơn so với đại đa số người 700 năm trước.
Điều này làm cho mèo đen rất kinh ngạc, dù sao thì nó cũng đã không nhìn thấy nhân loại thuần túy ở thành phố này trong một thời gian dài.
Ấn tượng đầu tiên của Bạch Vụ đối với con mèo này cũng không tồi. Vào trước khi con mèo này biến thành Ác Đọa, nó đã canh giữ ở trước người thiếu nữ mang đến vận rủi nào đó, biến thành Ác Đọa vẫn là như thế.
Điều này làm cho hắn nghĩ tới Tiểu Kinh. "Ngươi có thể lựa chọn nói tiếng người, nói cho ta biết không được tiến vào, bằng không ta coi như người đồng ý" Mèo đương nhiên không thể nói tiếng người, trên cái đầu nhỏ của nó bay ra dấu chấm hỏi [???]. Bạch Vụ chính là tìm lý do tiến vào mà thôi. Mèo đen cuối cùng cũng không có ngăn trở, thực lực của nhân loại này mạnh hơn không ít quái vật trong trường học, nó không ngăn được. Mấu chốt nhất chính là, nó không ngửi thấy ác ý. Thậm chí sau khi vượt qua hàng rào phong toả, mèo đen còn bắt đầu dẫn đường. Nó chạy ở trước người Bạch Vụ, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc mắt nhìn Bạch Vụ. Nếu mèo cũng có biểu tình như nhân loại, đại khái nó bây giờ là đang đắc ý khoe khoang chỗ ở của mình và nữ chủ nhân. Sau khi bị năng lượng màu đen bao phủ, Bạch Vụ cũng cảm nhận được loại lực lượng bắt nguồn từ quy tắc kỳ quái nào đó, đang không ngừng thẩm thấu tiến vào trong thân thể của hắn. Không thể nghi ngờ, những năng lượng màu đen này có thể mang đến vận rủi khó có thể tưởng tượng.
Nhưng Bạch Vụ tỉ mỉ suy nghĩ một chút, cảm thấy không cần quá để ý, bởi vì Tòa Tháp thậm chí có thể ngăn chặn năng lực dị biến truyền thuyết, chỉ cần trở lại Tòa Tháp, những vật chất màu đen này tất nhiên sẽ tiêu tán. Mà chỉ cần mình hấp thu đủ nhiều vật chất màu đen, quy mô vận rủi đổi lấy cũng tuyệt đối không thấp. Chẳng hạn như các loại xui xẻo nhỏ đi đường té ngã, uống nước lạnh tế rằng, ăn cơm nghẹn, ngủ trở mình rớt xuống đất, dẫm lên vỏ chuối, bắn súng nổ nòng, ngược lại sẽ không gây ra. Nếu như chỉ là hơi tới gần chính là cả nhà tử vong...như vậy chính mình chủ động tới gần, hơn nữa còn dùng sức tiếp nhận, cũng không đến mức dẫn đến thiên thạch hủy diệt trái đất đúng không? Mà một khi trở lại Tòa Tháp, những vật chất vận rủi này sẽ biến mất toàn bộ, cho nên Bạch Vụ ngược lại là không quan tâm vận rủi. Đạo lý giống như là sự khác nhau thiếu nữ ngân hàng 100 triệu và thiếu nợ ngân hàng 100 tỷ vậy. Tại tầng 1 của toà nhà thấp, chỉ có ba phòng học trống, và nhà vệ sinh ở cuối hành lang. Trên tầng 2, một trong những phòng học được chuyển đổi thành thư viện, nơi chứa nhiều sách vở
cũ nát. Bên cạnh thư viện là một căn phòng trống chỉ có một chiếc bàn và ba chiếc ghế dài nhỏ. Nơi này là phòng ăn, trong đó có hai chiếc ghế tương đối sạch sẽ, chiếc ghế còn lại mặc dù không có bụi bặm, nhưng ít nhiều cũng có thể nhìn ra nó không sáng bằng hai chiếc ghế kia. [Không phải ai cũng sợ những lời nguyền rủa, sẽ có một nhóm người cảm thấy nữ nguyền rủa rất đáng thương, bọn họ sẽ thỉnh thoảng thấy được cô bé này ở bên cửa sổ nhìn bầu trời, cô đơn như một con mèo ở trên ban công nhìn ra thế giới. Bọn họ muốn giảm bớt sự cô đơn của nàng, trở thành bạn của nàng. Đó thực sự là một câu chuyện cảm động, bởi vì phần lớn bọn họ chết oan uổng, đồng thời làm hại ngọn nguồn nguyền rủa càng thêm chán ghét chính mình.]. Bạch Vụ có thể tưởng tượng nội tâm của chủ nhân toà nhà thấp này đã trải qua đủ loại thống khổ. Thường Viễn ở trong tờ giấy có khuôn mặt hung thần ác sát, bị rất nhiều người bài xích. Nhưng theo y lớn lên, bước vào xã hội, theo người chung quanh càng ngày càng thành thục, loại hiện tượng trong mặt mà bắt hình dong này sẽ chậm rãi phai nhạt, cho đến biến mất. Nhưng nữ nguyền rủa bất đồng. Nàng không thể tới gần người khác, vĩnh viễn không thể nói chuyện phiếm với người khác. Tất cả những người tới gần nàng, đều sẽ chết, thậm chí còn gặp phải những điều khủng khiếp hơn cả cái chết.
Một người như vậy, cho dù chỉ là sống sót cũng đều cần dũng khí rất lớn, bởi vì toàn bộ thế giới đều ôm hận ý đối với nàng. Thế cho nên Bạch Vụ bỗng nhiên có thêm vài phần hứng thú đối với ngọn nguồn nguyền rủa. Hắn đi tới tầng 3. Trong ba phòng học ở tầng 3, một phòng đã được chuyển thành phòng ngủ, một phòng dùng để viết chữ vẽ tranh, phòng còn lại không có gì thay đổi nhiều, chỉ là một phòng học bình thường. Bạch Vụ bước vào căn phòng thứ hai, nơi nữ nguyền rủa viết chữ vẽ tranh ngày bình thường, bình thường ở đây sẽ lưu lại rất nhiều manh mối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT