Bạch Vụ mở to hai mắt, trong chớp nhoáng này, hắn bỗng nhiên loé lên một suy nghĩ. "Bút Tiên, tấm gương, mèo đen...bọn họ chẳng lẽ là đang bảo hộ một ít học sinh, dùng phương thức chuyện lạ, đưa những học sinh này đi đến không gian không biết nào đó?" "Mà sở dĩ bảo vệ, là vì nếu như không làm như vậy, sẽ giống như người ra ngoài trường mất tích trong tờ giấy nhắc đến, cùng với người mất tích trong phòng 405, bị một chuyện lạ khác giết chết?"
Mất tích có hai loại.
ỖMột loại chỉ là mất tích, nhưng còn sống. Một loại thì bị xoá khỏi thế giới này. "Từ tin tức mà Phổ Lôi Nhãn đưa ra, người phòng ký túc xá 403 núp ở trong gương, người phòng ký túc xá 405, bị xoá đi sao?" Bạch Vụ trở lại phòng 403một lần nữa.
Hắn hoàn toàn không sợ hãi tấm gương, cho dù ngay vừa rồi nhìn thấy sự kỳ lạ không thể giải thích đưỢC. Tấm gương hoàn hảo không tổn hao gì, mặc dù thật sự là hắn đã nghe được thanh âm vỡ vụn, nhưng lúc này nhìn qua, tấm gương phẳng và nhẵn. Vuốt ve tấm gương, Bạch Vụ cảm thấy một câu đố lớn. "Thành phố Bách Xuyên...chỗ sở thú của Lầu Tiểu Bình, thuộc về thành phố Bách Xuyên, chỗ bệnh viện tâm thần Số 9 của Hồng Ân, thuộc về thành phố Bách Xuyên, mà tin tức sớm nhất về quái nhân mặt nạ, cũng thuộc về thành phố Bách Xuyên." "Xem ra bí mật trong cái thành phố này, hoàn toàn không ít hơn so với Thực Thành..." Bây giờ là 4:30 sáng, Bạch Vụ nhìn chính mình trong gương nói: "Một bên là tốt, một bên là xấu, nếu như các ngươi sống ở thế giới đằng sau tấm gương, như vậy mặc kệ các ngươi là muốn giết ta, hay là muốn chỉ dẫn ta, xin cho ta một cái phương hướng" Tấm gương đương nhiên sẽ không phân ra một vết nứt chỉ phương hướng cho Bạch Vụ. Nhưng vào lúc này, ánh trăng chiếu vào cửa sổ phòng vệ sinh, trên tấm gương khúc xạ một tia sáng.
Bạch Vụ nhìn về phía tia sáng chiếu tới, hắn nhớ được nơi đó là ngọn nguồn nguyền rủa, là chỗ nguy hiểm nhất mà Phổ Lôi Nhãn nhắc nhở. "Lúc này tất cả Ác Đọa đều đang ngủ say, hai cái trạng thái tiêu cực hiện hữu không ảnh hưởng đến hành động của ta, ta phải nhanh chóng đi điều tra." Tuy còn chưa có làm được đủ nhiều để lựa chọn, nhưng Bạch Vụ đã có một ý tưởng chung chung. Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa phòng 403. ra Sáng sớm là tốt nhất, trong chớp mắt đẩy cửa ra, Bạch Vụ có thể nghe thấy tiếng bước chân từ hành lang tầng 5. "Bảo vệ" đang đi về phía đầu cầu thang tầng 4. Ở đầu cầu thang tầng 3, bảo vệ tầng 3 cũng bắt đầu đi về hướng tầng 4. Đây là một sự trùng hợp, Bạch Vụ trùng hợp lựa chọn lúc hơn 4h sáng, đây vốn nên là thời gian ngủ say, nhưng lại là thời điểm những bảo vệ này đi tuần tra. Hắn sắp bị hai Ác Đoạ bảo vệ cấp tam giáp công. Nhìn về phía chỗ tiếng bước chân, Bạch Vụ cư nhiên thấy được chú thích. [Biến dạng thể cấp tám, vào thời điểm bọn họ còn là nhân loại, bọn họ nhận được sự chênh lệch
béo bở cao hơn nhiều so với mức lương bình thường để ngăn chặn các học sinh trốn thoát vào lúc nửa đêm. Ai cũng có lương tâm, bọn họ ít nhiều gì cũng đã nhận ra một ít buôn bán đặc thù trong trường học, nhưng vấn đề là trường học trả lương rất nhiều. Mặt khác, tốt nhất không nên chiến đấu tại khu ký túc xá cùng vious chúng, chúng tuy không có năng lực dị biến đặc thù, nhưng ở khu vực này, sức chiến đấu lại được tăng thêm dị thường khoa trương, chẳng qua ngươi cũng không phải là không thể chiến thắng chúng, trong trường học cũng có được vật phẩm "đánh bại lão sư". Tất cả lão sư cùng với đệ tử đều sợ hãi một đồ vật.] Nhìn từ xa, Bạch Vụ không có bắt được nguồn sáng. Lão nhân cầm đèn kia dường như không có xuất hiện. Vào lúc này hai mặt giáp công, Bạch Vụ không có suy nghĩ nhiều trực tiếp nhảy xuống từ rào chắn tầng 4. Ở dưới tác dụng của giầy, hắn rơi xuống đất không tiếng động. Nhún nhảy vài lần, Bạch Vụ giống như sát thủ đi trong đêm, ở dưới tình huống không làm kinh động quái vật bảo vệ, rời khỏi khu ký túc xá. Toàn bộ khuôn viên trường quỷ khí dày đặc vào sáng sớm, Bạch Vụ nhận thấy, trên cửa sổ của ký túc xá học sinh, có thể thấy được khuôn mặt, mỗi một khuôn mặt đều dán trên cửa sổ.
Mỗi khuôn mặt đều là mở to con mắt đen nhánh, nhìn chằm chằm hắn. Những học sinh này không có phát ra bất kỳ thanh âm gì, dường như họ hợp thành một thể với khu ký túc xá, như thể ký túc xá học sinh là một sinh vật sống, và sinh vật sống này đang nhìn hắn bằng nhiều con mắt. Cho dù ai thấy một màn như vậy, cũng sẽ cảm giác được tê cả da đầu. Bạch Vụ không có sợ hãi, chỉ là hiếu kỳ thuần túy. "Hoá ra Ác Đọa không ngủ được sao? Hay là Ác Đọa trợn tròn mắt ngủ? Chúng một mực dán vào cửa sổ nhìn, là nhìn ta hay là nhìn thứ gì khác?" "Ta cũng được coi như là vạn chúng chú mục" Bạch Vụ thản nhiên rời khỏi khu ký túc xá, bắt đầu chạy đến khu học xá phía tây. Dọc theo con đường này hắn nhìn về phía xa trường học, phát hiện ra 22 người trên sân bóng vẫn đang đá đầu người, đèn trong sân chơi vẫn sáng. Trong lầu dạy học thỉnh thoảng sẽ có mấy căn phòng bỗng nhiên sáng đèn, sau đó tắt ngấm trong thời gian ngắn. Bạch Vụ ghi nhớ những căn phòng ánh đèn chớp động này, tiếp tục đi khu học xá phía tây. Vào thời điểm tới gần khu học xá phía tây, Bạch Vụ nhìn thấy một cây sừng vàng, trên cành cây
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT