Tiếng bước chân càng ngày càng gần. Từ trên thanh âm phán đoán, lão nhân tuần tra hẳn là đã đứng ở trước cửa phòng 405. Nhưng lần này, lão nhân không có gõ cửa. Bạch Vụ biết đây là bởi vì phòng 405 không có ai. Phòng 405 cùng với phòng 403 là với tư cách là phòng ký túc xá đặc thù, ngay cả Ác Đọa cũng không dám vào ở. Cho nên lão nhân tuần tra, căn bản không có gõ cửa phòng 405. Nhưng sự tình phát sinh kế tiếp...khiến cho Bạch Vụ sinh ra một ít nghi hoặc. Lão nhân tuần tra, đi tới cửa phòng 403, bắt đầu gõ cửa. Lão nhân gõ rất chậm chạp --
Đông đông đông. Bạch Vụ không có trả lời. Hắn đợi người tuần tra này nhanh chóng rời đi.
Đông đông đông.
Khiến cho Bạch Vụ rất ngạc nhiên chính là, lão nhân tuần tra gõ cửa một lần nữa. Không giống như ba lần gõ cửa trước, người tuần tra này đối mặt với phòng 403, như thể vô cùng có kiên nhẫn, hoặc lão phát hiện ra điều gì đó không ổn trong căn phòng này. Đông đông đông. Tiếng đập cửa mỗi ba lần một vòng, gõ xong ba lần, người tuần tra sẽ thoáng dừng lại, sau đó tiếp tục gõ. Giống như là điện thoại bên trong bốt điện thoại ở Thực Thành vậy, một khi vang lên, không nghe điện thoại, cũng sẽ không đình chỉ. Những Bạch Vụ không có lựa chọn mở cửa. Trong chớp nhoáng này, rất nhiều ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn -- "Lão nhân phát hiện ra ta, nhưng vì sao không trực tiếp đi vào...là bởi vì sợ những thứ khác trong phòng này ?" "Không đúng, nếu như là sợ hãi, một mực gõ cửa như vậy chẳng phải cũng sẽ kinh động chuyện lạ trong phòng sao?" Bạch Vụ không thể nghĩ ra đáp án.
Hắn dựa vào trực giác trong đầu miêu tả một cảnh tượng như thế này. Một lão nhân mặt không biểu tình, nếp nhăn hằn sâu có thể kẹp chết con muỗi, tay cầm đèn, chậm rãi gõ cửa. "Phòng 405 không có gõ cửa, phòng 403 lại gõ cửa...khác biệt giữa phòng 403 cùng với phòng 405, hẳn là ta...hoặc là nói trong phòng 403 có cất giấu Ác Đọa?" Đông đông đông... Người ở bên ngoài tiếp tục gõ cửa, tiết tấu không nhanh không chậm, thủy chung chưa từng thay đôi. "Ở nơi này có một chỗ rất mâu thuẫn, phòng 405 không có ai, lão nhân không gõ cửa, trong phòng 403 có ta, các phòng ký túc xá có Ác Đọa Ở, cho nên lão gõ cửa, cũng chính là lão có thể cảm giác được những sinh vật khác, nhưng đã như vậy, gõ cửa là để xác nhận cái gì?" Một vòng lại một vòng tiếng đập cửa vang lên, một hồi lâu sau, người tuần tra này mới tiếp tục di chuyển bước chân, bắt đầu đi về hướng căn phòng tiếp theo. Bạch Vụ nhận thấy, đến căn phòng tiếp theo, tiết tấu của người tuần tra lại biến thành gõ ba cái, gõ xong liền đi đến căn phòng tiếp theo.
"Thật là kỳ quái.." Hắn không có mở cửa ra xem thử người tuần tra có giống như trong tưởng tượng hay không, là một lão già quái dị cầm theo đèn. Ngay vào thời điểm người tuần tra gõ cửa, Bạch Vụ cũng nghênh đón trạng thái tiêu cực thứ nhất -- Tà Ác Thổ Nhưỡng. Loại trạng thái tiêu cực này, Bạch Vụ vẫn là lần đầu tiên gặp được, trạng thái tiêu cực cũng không phải sẽ khiến cho hắn có bất kỳ không thoải mái nào. Nhưng nếu như tác chiến cùng với Ác Đọa, sẽ khiến cho hắn Ở vào trạng thái bất lợi cực lớn. [Khá lắm, bây giờ ngươi chính là bảo mẫu của Ác Đoạ. Ác Đọa tới gần ngươi sẽ mỗi giây khôi phục 2% giá trị sinh mệnh tối đa, hơn nữa 25% tổn thương người tạo thành đối với Ác Đọa sẽ tạm thời chuyển đổi thành giá trị sinh mệnh hạn mức cao nhất của Ác Đọa.] Đây thật đúng là bảo mẫu của Ác Đoạ... Nếu đồng đội đang giao chiến cùng với Ác Đọa, chính mình xông lên tới gần Ác Đọa, nói không chừng cục diện Vốn dĩ có thể thắng, sẽ rơi vào tình thế nan giải. "May mắn là lần này không có mang theo ai cả, trạng thái tiêu cực này có thể nói là vô cùng buồn
nôn, ta phải tận khả năng tránh chiến đấu." Bạch Vụ tiếp tục chờ đợi. Hắn tính toán thời gian một chút, rời khỏi Tòa Tháp là vào sáng sớm, nhưng mình đi đến trường trung học phụ thuộc đại học Bách Xuyên, thì đã là buổi tối. Hắn đã chờ đợi bốn giờ, đến bốn giờ sáng, còn phải hứng chịu thêm một loại trạng thái tiêu cực. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mấy tiếng đồng hồ sau, trạng thái tiêu cực thứ hai hàng lâm, lần này vận khí của Bạch Vụ coi như không tệ, là một thuộc tính cho không–– Nhược Hoả. "Ừm...vấn đề không lớn, chỉ cần không đến gần nguồn lửa là được" Bạch Vụ nằm trên giường như người chết, nghĩ đến những chuyện lạ xảy ra ngày hôm nay. Vào thời điểm chỉ còn cách 4:04 sáng vài chục giây, hắn rốt cục cũng chờ được chuyện lạ, nhưng chuyện lạ khiến cho hắn có chút trở tay không kịp. Tấm gương truyền ra thanh âm vỡ vụn, giống như tiếng nứt ở nhiệt độ cao vậy, nhưng Bạch Vụ không nghe thấy tiếng gương rơi xuống đất. Ngay sau đó hắn dùng khóe mắt quét nhìn bắt được rất nhiều bóng đen. Những bóng đen này đều không khác gì những học sinh bình thường, là hình người, tốc độ của bọn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play