Cũng chính vào lúc này, không biết đầu dây bên kia nói cái gì, Doãn Sương bỗng nhiên co rụt con ngươi lại, nàng bất khả tư nghị nhìn Bạch Vụ. Rất nhanh...toàn bộ ý thức của nàng như bị hút vào micro, hiện ra trạng thái uể oải mộng du. Bạch Vụ nhìn biểu tình của Doãn Sương, hẳn là Doãn Sương bị thanh âm trong điện thoại làm cho hoảng sợ, bản thân cảnh tượng liền mang theo một loại bầu không khí kinh khủng nào đó. Hắn không có lựa chọn đi tiếp nhận một cuộc điện thoại khác. Mà là chờ Doãn Sương phục hồi tinh thần lại, nếu như Doãn Sương không có thanh tỉnh từ bên trong cuộc trò chuyện, hắn liền khởi động dĩa quay. Mặc kệ lực lượng ngoài tháp khiến cho Doãn Sương rơi vào loại trạng thái nào, Bạch Vụ tin chắc rằng, chỉ cần trở lại Tòa Tháp, Doãn Sương sẽ an toàn. Mà hắn có thể từ từ thăm dò phiến khu vực này mà không có Doãn Sương, thông qua đủ loại tin tức trong điện thoại, tìm ra câu đố của khu vực.
Bạch Vụ đã lên kế hoạch như vậy, nhưng hắn không nghĩ tới chính là, liên hợp thăm dò cùng với đại mỹ nhân, ngay từ đầu đã gặp phải rắc rối lớn. Thân thể của Doãn Sương đột nhiên tê liệt ngã xuống, cả người mất đi ý thức. Bạch Vụ đỡ Doãn Sương, đồng thời cầm ống nghe, phát hiện ra bên trong chỉ có âm báo... Bên kia đã cúp điện thoại. Bạch Vụ nhận thấy, sau khi Doãn Sương nghe điện thoại, trạng thái tiêu cực trên người đích xác biến mất, chỉ là cả người...như thể nhận phải kinh hãi cực đại, rơi vào hôn mê. Trị số đồng hồ của nàng đạt đến 144. May mà khu vực này không có Ác Đọa, bằng không thì Doãn Sương bây giờ, căn bản chính là máy hấp dẫn Ác Đọa. Bạch Vụ chợt nhớ tới một điều kỳ lạ, cảnh tượng thế giới ngoài tháp là không thể sửa đổi, mà khi Phổ Lôi Nhãn đề cập kiến trúc xung quanh là cảnh tượng, lại không có nói bốt điện thoại là cảnh tượng. Cũng không có thành phố nào lại dựng nhiều bốt điện thoại như vậy. Như vậy những bốt điện thoại này...rốt cuộc là do cái gì biến thành?
Thời gian không còn nhiều lắm, Bạch Vụ nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ của mình, hắn phải nghe điện thoại ba lần liên tục, hơn nữa còn phải bảo trì ý thức thanh tỉnh, để mang theo Doãn Sương tiếp tục đi tới. Hắn đặt Doãn Sương ở giữa đường, chính mình thì đi tới bốt điện thoại đối diện. Lúc này Doãn Sương đang ở trong một loại kinh hãi nào đó, mặc dù đã bất tỉnh, cũng vẫn đang gặp ác mộng thống khổ. Trong óc của nàng quanh quẩn một câu, là cầu đầu tiên nàng nghe thấy sau khi kết nối điện thoại
-
-
Xin chào, ta tên là Bạch Vụ. Bóng tối xung quanh khiến Doãn Sương không thể cảm nhận được mình đang ở đâu. Giọng người đầu dây bên kia không đồng nhất với Bạch Vụ, nghe có vẻ trẻ hơn, hoặc nói là càng thêm nhỏ tuổi. Sau khi nghe thấy câu "xin chào, ta tên là Bạch Vụ", Doãn Sương đột nhiên kinh nghi, chính là vì kinh nghi, sau khi bị kéo vào trong ảo cảnh đen nhánh này, ngay sau đó nàng liền cảm thấy đau đớn vô cùng.
Phảng phất như có vô số cây kim đâm vào đầu dây thần kinh. "Trả lời sai, đừng để cho đau đớn ảnh hưởng đến phán đoán của ngươi. Loại vấn đề đơn giản này, ngươi không nên đáp sai." Giọng nói của trung niên nhân khiến cho Doãn Sương cảm giác rất ấm áp, nhưng kế tiếp nàng cảm nhận được, cũng không phải là ấm áp, mà là đau đớn càng thêm trầm trọng. Nàng muốn mở mắt, chỉ là ngay cả lật qua lật lại mí mắt cũng là thống khổ không chịu nổi. Đây hết thảy là đã xảy ra chuyện gì? Chính mình vì sao lại ở chỗ này? Tại sao một đứa trẻ lại nói rằng nó tên là Bạch Vụ? Bạch Vụ đầu rồi? Rất nhiều câu hỏi xuất hiện ở trong đầu Doãn Sương, nàng theo bản năng sử dụng Thụ Tĩnh Phong Tức, nhưng không có tác dụng. Đau đớn thừa nhận ở nơi này, đã vượt quá sức chịu đựng của nàng, Thụ Tĩnh Phong Tức chỉ có thể khiến cho nàng cảm thấy đau đớn rõ ràng hơn. "Đau đớn rất nhỏ, sẽ khiến cho suy nghĩ của con người nhanh nhạy hơn, để giảm đau, cơ thể sẽ tiết ra nhiều loại hormone kích thích khác nhau, chẳng hạn như adrenaline. Nhưng chúng ta sẽ đổi lại
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT