700 năm trước kỷ nguyên Tòa Tháp, trình độ khoa học kỹ thuật so với kiếp trước của hắn là cùng một tầng thứ, lúc đó nhân loại làm sao có thể xây dựng một sòng bạc xa hoa như vậy dưới đáy biển sâu? Trước đây hắn cũng rất hiếu kỳ. Tuy quy tắc vật lý của thế giới này đã bị vặn vẹo nghiêm trọng, nhiệt độ trở nên cực đoan, các loại lực trường trở nên hỗn loạn, nhưng thế giới này không có Long tộc, trong biển sâu vốn cũng không nên có một tòa cung điện như vậy. Theo lời nói của Tỉnh Ngũ, Bạch Vụ đoán được một khả năng nhất định: "Ngươi đang muốn nói, chỗ này...là thuyền cứu nạn chìm xuống?" "Thông minh. Xác thực mà nói, sòng bạc là một bộ phận của thuyền cứu nạn, là địa phương cung cấp cho nhân loại giải trí, những bộ phận còn lại ở những nơi khác sâu dưới đáy biển. Hoặc ở nơi khác...chúng ta vẫn đang tìm kiếm, nói không chừng trong tương lai ngươi có thể tìm được trước
so với chúng ta?" "Ngươi nói cho ta biết những thứ này để làm cái gì?" "Ta chẳng qua là cảm thấy thú vị, rất hiếm khi nhìn thấy nhân loại có tư chất như ngươi, thay vì trở lại Tòa Tháp, không bằng đi theo ta làm việc?" Tỉnh Ngũ rất công bằng. Bạch Vụ với tư cách là một Ác Đọa tiếp cận ngưỡng cửa màu đen", hơn nữa có thể sử dụng lực lượng thiên phú, theo quan điểm của Tỉnh Ngũ, đây là một hạt giống tốt. Dù sao thì những anh chị em khác của y, đều có được một vị tùy tùng không tầm thường, y cũng đang một mực xem xét nhân tài ở phương diện này. Ban đầu đã chọn trúng một người, nhưng Tỉnh Ngũ ghét bỏ thân thể quá to lớn của Ác Đọa kia. Bạch Vụ cũng nghe ra mạch suy nghĩ của Tỉnh Ngũ. Đại khái là thuyền cứu nạn đắm, cũng có quan hệ cùng với Tòa Tháp...mà người này muốn chính mình chán ghét Tòa Tháp. Giống như suy nghĩ muốn mê hoặc đội trưởng như Gia ẩn. Đi theo người làm việc? Ngươi có tốt như đội trưởng không? Vợ ngươi có đẹp bằng chị dâu lùn
không? Trong nội tâm mặc dù là nghĩ như vậy, Bạch Vụ ngoài miệng lại lựa chọn tiếp tục nói lời khách sáo: "Nếu như người muốn ta đi theo người làm việc, vậy thì hãy ngừng hãm hại những người này." "Một câu trả lời không hề có thành ý. Để cho ta cho ngươi biết, chúng đều là tài nguyên, người đã có được thực lực mà tuyệt đại đa số Ác Đọa đều sợ hãi, ngươi phải dùng tư duy kẻ săn mồi đối đãi với thế giới này, những nhân loại bị chết này đều là kiến hôi, ngươi không cần thương cảm chúng, chúng cũng không xứng làm đồng loại của ngươi. Hơn nữa người phải đặt vào đúng tư thế của mình, đừng ra lệnh cho ta." Tỉnh Ngũ hiển nhiên cũng không thực sự để Bạch Vụ vào trong mắt. "Chúng ta hãy tiếp tục nói về sự tình sòng bạc, ta nghe ra được, người đối với chuyện xưa hai chiếc thuyền cứu nạn du thuyền là cảm thấy hứng thú, ta biết một con thuyền khác ở nơi nào, dựa theo quy tắc Tòa Tháp, có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, còn sẽ có nhân loại ngoài ý muốn lên thuyền" Bạch Vụ không có cắt ngang Tỉnh Ngũ, hắn thật sự là cảm thấy hứng thú đối với chiếc du thuyền kia. Dựa theo thuyết pháp của Tỉnh Lục, một trong những anh chị em của Tỉnh gia đã tồn tại trên
chuyến bay tử thần mà hắn và đội trưởng đã khám phá trước đó. Như thế mà nói, có hay không có nghĩa là chiếc máy bay kia, kỳ thật là một vật phong ấn, xác ướp là một kẻ bị phong ấn? Từ góc độ hình ảnh, Bạch Vụ tuy một mực gọi đối phương là xác ướp, thế nhưng cũng chỉ là bởi vì đối phương bị quấn bằng kín mít. Nhất là lúc ấy Phổ Lôi Nhãn đã cho mình một cảnh cáo -- chuyên tâm quyết đấu cùng với các ướp, đừng có làm sự tình khác. Hiện tại hồi tưởng lại, có lẽ đây là một loại cơ chế bảo hộ? Đối với một chiếc máy bay chở khách cỡ lớn với sức chứa 350 người mà nói, chỉ từ diện tích vật lý, trên chuyến bay đó vẫn còn nhiều chỗ chưa được thăm dò. Bạch Vụ vẫn chưa rõ về tất cả những điều này, chỉ là mơ hồ cảm giác -- Rất nhiều khu vực đi qua trước kia, tuy đều là độc lập, nhưng giữa khu vực và khu vực, cũng có một mối liên hệ nhất định. Mà du thuyền cũng nhiều lần nghe được tại khu vực khác, nó và chuyến bay có một điểm giống nhau, đó chính là mục đích của bọn chúng -- đều là Tòa Tháp.
Chỉ chẳng qua một cái là bay tới Tòa Tháp, một cái khác thì là giả tạo, đều được xưng là chỗ tránh nạn. Thanh âm không nhanh không chậm của Tỉnh Ngũ vang lên một lần nữa: "Hai chiếc du thuyền cứu nạn to lớn, đã trở thành cảng tránh gió cuối cùng của nhân loại, hoặc nói là nơi ngoan cố cuối cùng của nền văn minh nhân loại trước kỷ nguyên Toà Tháp?" "Lúc đó, ngoài tháp còn chưa có ác liệt như vậy, còn chưa có quy tắc trục xuất bốn tiếng đồng hồ nhằm vào nhân loại một lần. Nhưng nhân loại vẫn sẽ bởi vì sợ hãi phát tán các loại mùi, thu hút Ác Đọa. Cũng sẽ bởi vì tâm tình tan vỡ, biến thành Ác Đọa". "Đương nhiên, hai chiếc du thuyền kia, cũng có một ít người nắm giữ thiên phú, bọn họ ra sức bảo vệ nhân loại trên thuyền, muốn ở trong tận thế, thủ hộ văn minh cuối cùng của nhân loại." "Hai chiếc thuyền cập cảng cạnh nhau, hạm trưởng của bọn họ cũng rất có ý tứ, một vị hạm trưởng ý thức được bọn họ đều là kẻ bị vứt bỏ, bởi vì vào thời điểm đang đi một nửa trên biển, y liền phát hiện ra địa phương không đúng, cảnh trí trên đường biển, hoàn toàn khác với những gì những người đó nói. Hơn nữa Tòa Tháp không phải là ở trong biển, mà là ở trên đất bằng." 
"Y giữ thái độ hoài nghi về điều này. Nhưng một hạm trưởng khác lại bất đồng, y cho rằng người Toà Tháp, đều là nhân loại, địch nhân của mọi người đều là Ác Đọa, người Tòa Tháp là sẽ không từ bỏ bọn họ, đường biển tất nhiên là chính xác, chiếc thuyền hẳn là tiếp tục tiến lên theo con đường đã định."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play