Kế tiếp phát sinh tổng cộng hai chuyện. Chuyện thứ nhất là một giờ trôi qua, dựa theo quy tắc sòng bạc, tất cả mọi người sẽ một lần nữa bị cưỡng chế lấy đi một vật, nhưng chỉ cần có thể đánh bạc, liền có thể chuộc về. Rất nhiều dân cờ bạc đã không có thể đánh bạc, bắt đầu dần dần bị buộc rơi vào tuyệt cảnh. Có Ác Đọa trở nên nhỏ yếu, cũng có Ác Đọa biểu tình trở nên mờ mịt trong chớp mắt, thậm chí còn có Ác Đọa thân thể phát sinh biến hóa. Có một số năng lực dị biến sẽ ảnh hưởng đến vẻ ngoài của Ác Đọa, năng lực dị biến bị tước đoạt, liền sẽ lộ ra bộ mặt vốn có của Ác Đọa. Nhưng như vậy còn chưa hết, khiến cho đám người Lâm Vô Nhu không hiểu là, có một số dân cờ bạc đã đợi đầy 24 tiếng đồng hồ, hơn đã không còn một xu dính túi, nhưng bọn hắn cũng không có lựa chọn rời đi. Mà là tiếp tục bán ra một ít đồ vật trong thân thể đổi lấy thẻ đánh bạc.
Đây chính là cái gọi là nóng đầu, bọn hắn đã không còn suy nghĩ gì được nữa, chỉ muốn chơi một ván lật bàn. Thấy một màn như vậy, cá ngựa cười rất vui tươi hớn hở. Ký ức của Bạch Vụ bị đoạt đi một lần nữa, chẳng qua thẻ đánh bạc trong tay đủ nhiều, hắn lập tức dùng thẻ đánh bạc chuộc trở về.
Bạch Vụ phát hiện ra, sau khi tìm ký ức trở về, mới biết ký ức mình tổn thất, cùng với ký ức bị đoạt đi lúc bắt đầu tiến vào sòng bạc, đều là ký ức đồng nhất. Lúc lần đầu tiên mất đi ký ức, hắn không biết mình mất đi cái gì. Nếu một người quên hoàn toàn điều gì đó, người đó sẽ không nhận ra hành động "quên". Một đời người có biết bao nhiêu ký ức, liên tục hai lần đều là ký ức đồng dạng, là sự tình cực kỳ trùng hợp. Vào thời điểm chuộc đoạn ký ức này, Bạch Vụ đã xuất thần trong giây lát. Đây là một đoạn ký ức Bạch Vụ nói lời từ biệt với cha mình, lúc ấy cha hắn đang bị bệnh nặng. Thậm chí vứt bỏ phần ký ức này đối với Bạch Vụ mà nói, cũng sẽ không tổn thất bất kỳ kỹ năng nào, hoặc là cải biến tính tình của hắn.
Đoạn ký ức này kỳ thật cũng không trọng yếu, ít nhất là Bạch Vụ cho rằng như vậy, nhưng khi Phổ Lôi Nhãn đưa ra phản hồi về việc mất ký ức, cho dù cũng không nhớ rõ là bị mất ký ức gì, cũng không có cảm giác là lạ ở chỗ nào, hắn vẫn là lập tức chuộc ký ức về. Trong trí nhớ, đó là một phòng bệnh cao cấp của bệnh viện tư nhân, Bạch phụ chậm rãi ăn một quả táo, nhìn mưa phùn ngoài cửa sổ, hỏi Bạch Vụ về một số tình hình gần đây. Khi đó, hai cha con đã mấy năm không gặp nhau, bởi vì Bạch Vụ đã mất đi một phần cảm xúc vì những thủ đoạn biến thái của Bạch phụ. Hắn không nghĩ rằng cha mình với tư cách là bác sĩ, sẽ chết ở dưới bộ dáng chật vật đáng thương này, trên sinh lý trên tâm lý, hắn đều vô cùng bình tĩnh. Bạch phụ cũng rất bình tĩnh, nói: "Ngươi sẽ thăm ta vào lúc này, ngược lại là một hiện sự tình rất ngoài ý muốn." "Ta chỉ nghe nói người bị bệnh không thể chữa khỏi, không còn nhiều thời gian, muốn tới xem ngươi ở trước mặt tử vong có còn có thể đạo đức giả như trước hay không." Bạch Vụ mặt không biểu tình nói. "Vẫn đạo đức giả như vậy, trên đời này chỉ có đạo đức giả chưa bị phá bỏ. Ngươi hẳn là rất thất vọng. Tử vong chỉ là sự khởi đầu của chặng đường tiếp theo." Bạch phụ nở nụ cười, xấu một miếng
táo bằng cây tăm. Táo cũng không phải là do Bạch Vụ mua, Bạch phụ trong những năm nay, với tư cách là một người hàng xóm thân thiện và kiến bác sĩ, y bỗng nhiên bị bệnh nặng, luôn sẽ khiến cho rất nhiều người thương cảm, lần lượt đến thăm hỏi. "Đây thực sự không giống như lời người sẽ nói, ta tưởng rằng người sẽ nói cho ta biết, chết là hết. Ngoài điều đó ra, là không có ý nghĩa khác" "Hai câu này nhìn như mâu thuẫn, nhưng có đôi khi mâu thuẫn cũng có thể thống nhất, ăn không?" Bạch phụ ném cho Bạch Vụ một quả táo, Bạch Vụ tiếp nhận quả táo, đặt ở trên mặt bàn. "Ta tới thăm người, cũng không phải là để nói với người một vài câu chuyện phiếm vô bổ" "Ta biết, người định hỏi một vấn đề mà người đã hỏi rất nhiều lần." Ánh mắt của Bạch phụ vẫn luôn nhìn chằm chằm cửa sổ, Bạch Vụ thì dựa lưng vào tường, nhìn vách tường đối diện. Sau khi hai người trầm mặc vài giây, Bạch phụ nói: "Không có nguyên nhân, đối với ta mà nói, người chỉ là một món đồ, phá hủy một món đồ, sử dụng một món đồ, khắc một món đồ hay cất giấu nó đều là ý thích của ta."
Bạch Vụ rời đi, cho dù ngày hôm sau, hắn lại tới thăm Bạch phụ. Cặp cha con này không giống như cha con, giao lưu với nhau phần lớn rất đơn giản và thỉnh thoảng thảo luận về các vụ án. Nhưng theo bệnh tình chuyển biến xấu, quan hệ giữa hai người cũng không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại còn trở nên tồi tệ hơn. Như thể là ý nghĩ vốn cũng không hiện thực nào đó, rốt cục cũng bị chính người trong cuộc từ chối.
Bạch Vụ Vốn không mong đợi nhiều, trong lòng cũng bình tĩnh. Bạch phụ thậm chí còn bình tĩnh hơn, phảng phất như tử vong đến, thực sự chỉ là một chuyến tàu đến những cuộc hành trình khác. Chuyện thứ hai. Dưới thủ pháp đổ thuật cao siêu của Bạch Vụ, toàn bộ sòng bạc đều cảm nhận được sự kinh khủng của Bạch Vụ. Người này dưới con mắt của rất nhiều Ác Đọa, đã từ Đổ Thần, biến thành thần thuần túy. Thẻ đánh bạc của Bạch Vụ càng ngày càng nhiều, và chỉ một phần nhỏ trong số đó là hắn đánh bạc thắng Ác Đọa hoặc là nhân loại. Đại bộ phận thẻ đánh bạc, hắn đều là thắng thông qua trò chơi nhà cái. Bạch Vụ mang theo một lượng lớn thẻ đánh bạc, đã thu hút sự chú ý của những người điều hành sòng bạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT