Có nhiều lần, hắn cùng với 10 Bích suýt nữa gặp nhau. Thậm chí thành công dự đoán nhiều lần 10 Bích phạm tội. Ở giai đoạn này, vị thám tử này đã thể hiện ra sự trưởng thành đáng kinh ngạc. Những vụ án phổ thông đó, hắn phá án và bắt giam cũng liền nhanh hơn. Mà tên tội phạm luôn lưu lại lá bài poker, vẫn luôn không có bắt được. Y vẫn luôn lưu lại các loại câu đố. Có một số câu đố, thám tử cảm thấy rất quen thuộc, quen thuộc đến mức sẽ khiến cho hắn nghĩ đến người đáng ghét nào đó. Vì thoát khỏi người kia, hắn mới rời nhà trốn đi, đi đến thế giới bên ngoài thị trấn nhỏ. Hắn thậm chí còn cảm thấy, tên tội phạm trêu đùa mình, có phải hay không chính là người đã từng tra tấn mình?
Hay là nói, y cùng với tội phạm, kỳ thật là đồng lõa? Khi thám tử còn bé, bởi vì trả lời sai các loại vấn đề, sẽ dẫn đến mình không ngừng bị tra tấn, căn cứ vào điểm này, hắn rất chán ghét phạm sai lầm. Đúng vậy, hắn không ghét các loại câu đố, nhưng chán ghét chính mình không giải được câu đố. Đổi lại thành người bình thường, đại khái sẽ chán ghét câu đố. Nhưng hắn biết rõ, chán ghét câu đó là không có ý nghĩa, như vậy sẽ chỉ làm hạ thấp trình độ giải đố của hắn, sau đó đưa tới tra tấn tàn khốc hơn. Vì vậy, hắn cũng chán ghét chính mình không phá án được vụ án. Cũng bởi vậy, hắn có một cỗ chấp niệm, và cỗ chấp niệm này là có một đôi mắt đủ để nhìn thấu mọi bí ẩn. Đương nhiên, chấp niệm ở cái thế giới này, cuối cùng vẫn chỉ là chấp niệm. Việc thám tử có thể làm, vẫn là để thăng năng lực của mình. Lúc đó hắn phải thừa nhận, chính mình không phải là đối thủ của tội phạm. Nhưng sự trưởng thành của hắn rất kinh người, những năm nay giao thủ cùng với tên tội phạm này, cũng khiến cho hắn không ngừng đề thăng.
Trong vụ án cuối cùng này, thám tử thể hiện ra dự phán kinh người. Cuối cùng, hắn vì không làm chậm trễ thời cơ, vì để không thất bại trong gang tấc giống như ngày xưa, vì không để cho người khác liên lụy chính mình, hắn quyết định hành động một mình. Vì vậy lần này, hắn rốt cục cũng gặp được tên tội phạm kia. Hắn phảng phất như gặp một người bạn cũ. Nhưng lần này, cũng là vụ án cuối cùng mà hắn xử lý. Trong cuộc rượt đuổi ngắn ngủi, đối phương giống như là muốn dẫn hắn tới biên giới thị trấn nhỏ. Ở trong cuộc rượt đuổi này, hắn lại thấy được thị trấn nhỏ quen thuộc. Có đôi khi hắn sẽ có một loại cảm giác rất quái dị. Mọi địa phương trên thế giới này đều rất bình thường. Nhưng thị trấn nhỏ lại phảng phất như có một loại từ trường cực kỳ quỷ dị. Phảng phất như sẽ bị người nhìn chằm chằm, phảng phất như trên trời sẽ có người nhìn mình. Phảng phất như rất nhiều người ở thị trấn nhỏ này, đều đang mang trong mình một bí mật. Rời khỏi thị trấn nhỏ, thám tử có thể cảm giác được rõ ràng một loại cảm giác buông lỏng.
Nhưng hắn cũng không thể thực hiện bất kỳ cuộc điều tra nào về cảm giác huyền diệu này. Bởi vì cho đến lúc sắp chết, hắn vẫn cho rằng mọi thứ trên đời đều vận chuyển theo trật tự, bình thường, nhàm chán nhưng không nguy hiểm. Phanh! Tiếng súng vang lên, vào thời điểm loại cảm giác huyễn hoặc khó hiểu kia, bao phủ chính mình một lần nữa. Thám tử ngã xuống. Nét mặt của hắn như đơ ra vì thất vọng và hoang mang. Nhưng không có khủng hoảng, cũng không có bị thương cùng với phẫn nộ. Bởi vì hắn lúc đó, đã là một bán thành phẩm đủ tiêu chuẩn
Ba ngày sau. Ở bãi rác bên ngoài thị trấn nhỏ. Những người chịu trách nhiệm xử lý rác này, đều là người trung niên.
Hầu hết họ đều chạy theo thiên tính khi còn trẻ, bỏ dở việc học, đến tuổi trung niên, họ cũng chỉ có thể làm một số công việc mà người khác không muốn làm để nuôi sống bản thân. Hoắc Đức chính là người như vậy, râu ria xồm xàm, 52 tuổi. Toàn bộ bãi rác, do y cùng với một người trẻ tuổi phụ trách. Có một vài lần, Hoắc Đức rất tò mò, người trẻ tuổi kia tuấn tú lịch sự, dường như cũng rất có học vấn, trên tay luôn cầm một cuốn sách trông rất có phong cách. Nhưng người như vậy, vì sao lại đến bãi rác làm việc? Hoắc Đức cũng từng hỏi qua, đối phương chỉ cười và nói một câu trả lời rùng rợn: "Ở đây xử lý thi thể rất thuận tiện." Hoắc Đức đương nhiên cho đó là nói đùa, hỏi mấy lần, đều là câu trả lời đó, Hoắc Đức cũng liền không muốn hỏi nhiều. Chắc chắn sẽ có người trẻ tuổi kỳ quái như vậy, trên thế giới chắc chắn sẽ có một ít. Ví dụ như rõ ràng rất trẻ tuổi, lại đi làm bảo vệ chung cư giống như người trung niên. Ví dụ như rõ ràng có năng lực học tập rất mạnh, lại hoàn toàn không muốn học, chỉ muốn tìm một công việc tàn tàn làm đến hết đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play