Chuyện cho tới bây giờ, trong nhân quả của Tỉnh Nhất, tự nhiên không thể bỏ qua sự tồn tại của Bạch Vụ. Gã hiểu được ý tứ trong lời nói của Đổng Niệm Ngư. "Ngươi hoang mang, tại sao Bạch Viễn không có mang ngươi đi, dù sao ngươi cũng giống như đứa trẻ kia, tài năng của ngươi cũng không thua kém nàng." Đổng Niệm Ngư không có phủ nhận, qua nhiều năm như vậy, nàng vẫn luôn canh cánh trong lòng. Lựa chọn năm đó của Bạch Viễn, khiến cho nàng rất bất ngờ. Bạch Viễn nếu như mang đi bản thể thì cũng thôi, thế nhưng người Bạch Viễn mang đi, rõ ràng cũng là một cổ phân liệt thể. Đồng dạng đều là phân liệt thể, Đổng Niệm Ngư không rõ...tại sao chỉ có mình bị từ bỏ. Hiện giờ biết được, Bạch Viễn có con, đứa bé kia nàng đã gặp.
Cho nên Đổng Niệm Ngư rất khó không nghĩ về một phương diện nào đó. Đổng Niệm Ngự mặc dù có tinh thần lực cường đại có thể ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới, thậm chí ảnh hưởng đến tồn tại họ Tỉnh, lại cuối cùng cũng không phải có thị giác của thần. Nàng cũng sẽ bị rất nhiều chuyện mê hoặc. Tỉnh Nhất cười nói: "Ngươi cho rằng y không có mang đi bản thể sao? Người cho rằng cỖ phân liệt thể y mang theo kia, liền không phải là một quân cờ sao?" Đổng Niệm Ngư không hiểu nhìn Tỉnh Nhất.
Tỉnh Nhất cũng nói một bộ phận chân tướng: "Cỗ phân liệt thể y mang đi kia, chỉ là một đứa trẻ bị vứt bỏ, một sản phẩm tiêu hao dùng để vây khốn Tỉnh Tam mà thôi, ta đã nói rồi, Bạch Viễn không có tâm" "Cho dù là bản thể của các ngươi...ở trong mắt Bạch Viễn, cũng chỉ là một hiện đạo cụ." "Bạch Viễn có lẽ đích xác có con của mình, nhưng hãy tin tưởng ta, bản thân đứa bé này, đối với Bạch Viễn mà nói, cũng chỉ là một bộ phận trò chơi cùng với thăm dò mà thôi." Người hiểu rõ Bạch Viễn nhất thế giới này, có lẽ ở trong mắt của những người hiểu rõ tình hình, đều cho rằng là 10 Bích.
Dù sao thì 10 Bích mới là địch nhân vốn có của Bạch Viễn. Nhưng đây là một cái âm mưu. Chỉ có Tỉnh Nhất, mới thật sự là người nhìn thấu Bạch Viễn: "Một người không có tâm, làm ra bất cứ chuyện gì, cũng chỉ là để mình đạt được niềm vui thú". "Ngươi có lẽ có thể đồng tình một chút với con của Bạch Viễn, bởi vì tuổi thơ của hắn, nhất định không thể nào thoải mái. Thậm chí...còn kém hơn những đứa trẻ trong nông trường" Đây là một câu nói thật. Đổng Niệm Ngư lại càng khó chịu, nếu như Tiểu Ngư Kiền cũng chỉ là đứa trẻ bị Bạch Viễn vứt bỏ, như vậy kết hôn cùng với Bạch Viễn, có phải hay không chính là ––bản thể có tinh thần lực khổng lồ kia?
Nàng đến cùng vẫn là đã tức giận, có chút nhụt chí mà hỏi: "Bản thể của ta...rốt cuộc là hạng người gì? Nàng cam tâm bị Bạch Viễn lợi dụng như vậy sao?" "Nàng chính là mẹ của Bạch Vụ sao?" Hai vấn đề này, Đổng Niệm Ngư cũng rõ ràng, Tỉnh Nhất cũng không nhất định biết đáp án. Trong 700 năm, Tỉnh Nhất một mực biết, Đổng Niệm Ngư hận Bạch Viễn, chỉ là loại hận này, lại xuất phát từ tình yêu đơn phương. Gã cũng một mực lợi dụng điểm này, khiến cho Đẳng Niệm Ngư làm việc cho chính mình. Rất nhiều vấn đề, Tỉnh Nhất tránh mà không đáp. Nhưng đến hiện giờ, Tỉnh Nhất cho rằng sẽ không còn có biến cố, mọi thứ chắc chắn sẽ đi theo hướng méo mó. Cho nên lần này, gã lần đầu tiên nói: "Về phần bản thể của ngươi, nàng có phải là mẹ của Bạch Vụ
hay không, ta không biết. Nhưng nàng là một tồn tại như thế nào, ta có thể nói cho ngươi biết." Bản thể! Trong nội tâm của Đổng Niệm Ngư, nếu như nói nam nhân muốn hiểu rõ nhất là Bạch Viễn, như vậy nữ nhân muốn hiểu rõ nhất, chính là bản thể. Người đã phân liệt ra nàng cùng với Đổng Ngư Kiền, cùng với một đống lớn phân liệt thể "sản phẩm tiêu hao" không có ý thức. Ở trong thành phố Ác Đọa, thủ đoạn thôi miên Những Ác Đọa đó, Chính là dựa vào những sản phẩm tiêu hao này. Đương nhiên, không ít sản phẩm tiêu hao cũng là do tinh thần lực của Đổng Niệm Ngư phân liệt ra. Tinh thần lực của Đổng Niệm Ngư, đủ để ở trong phạm vi toàn thế giới, sửa chữa một bộ phận nhận thức của mọi người. Tinh thần lực của Tiểu Ngư Kiền, đủ để xây dựng cung điện ký ức khổng lồ, doàn thành một lần "tinh lọc tồn tại họ Tỉnh" chân chính trên ý nghĩa. Hiện giờ Đổng Niệm Ngư đã hiểu. Vào thời điểm Bạch Viễn ra đi, cũng mang đi bản thể, mà Tiểu Ngư Kiền chỉ là một cỗ phân liệt thể,
một tầng ngụy trang. Nàng không thích Tiểu Ngư Kiền ngây thơ kia, nhưng không thể không thừa nhận, mình và nàng, đều có được lực lượng cường đại. Là tồn tại cực kỳ tiếp cận bản thể. Ít nhất...ở trong nhận thức của Đổng Niệm Ngư, mình đã là một cỖ phân liệt thể hoàn mỹ, có thể tranh giành cao thấp cùng với bản thể. Chỉ là kế tiếp, Tỉnh Nhất chậm rãi nói ra chân tướng, lại làm cho Đổng Niệm Ngư ý thức được...chính mình đã đánh giá thấp nghiêm trọng bản thể. "Tinh thần lực là một loại đồ vật như thế nào?" Tỉnh Nhất đặt câu hỏi này trước, đương nhiên, đây chỉ là một lời dẫn, gã không cần Đổng Niệm Ngư trả lời: "Tinh thần lực, vào trước khi méo mó hàng lâm, mọi người đều cho rằng là ý chí. là tâm tình khuếch trương" "Thực ra bây giờ cũng vậy, chỉ chẳng qua lực lượng giếng, ngọn nguồn của toàn bộ méo mó, bắt nguồn từ những tâm tình tiêu cực của con người, cuối cùng chuyển hoá thành tinh thần lực, tinh
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT