"Bất kể là nhân loại chân chính hủy diệt, quái vật trong Toà Tháp xuất hiện, hoặc là nhân loại tìm được đường sống, quái vật trong Toà Tháp bị trấn áp vĩnh cửu, kế hoạch của Tỉnh Nhất thất bại..." Bạch Vụ nhìn về phía Bạch Viễn, lộ ra thần sắc nghiền ngẫm: "Những chuyện này mặc kệ là chuyện nào phát sinh, người từ góc độ khán giả, đều sẽ cảm thấy rất thú vị đúng không? Mà điều thú vị nhất trong số đó, hẳn là nhìn thấy được kế hoạch của Tỉnh Nhất thất bại. Cho nên đối với người mà nói, chỉ cần có hứng thú thì liền có thể hợp tác, ta hẳn là không có nói sai." Bạch Viễn cố ý làm ra biểu tình "kinh ngạc": "Cha con liên tâm đấy, đã bị người đoán trúng rồi." Dừng lại một chút, y nhìn Bạch Vụ nói: "Tầng 7 là có thể đi, nhưng điều này cần sự trợ giúp của ta, giống như lừa gạt Tỉnh Lục lúc trước vậy, không có sự trợ giúp ta, ngươi đi đến tầng 7, cũng sẽ không có cách nào lừa gạt con quái vật kia." "Ta tự nhiên sẽ trợ giúp người, bởi vì đây là một chuyện rất thú vị. Nhưng chỉ thú vị như vậy thôi, thì còn xa xa chưa đủ."
Bạch Vụ thu liễm sự trêu tức trên mặt, thần sắc trở nên nghiêm túc. Bạch Viễn nói: "Ở trong trận chiến với Tỉnh Tứ, hầu hết các đạo cụ trên người của người đều đã bị phá hủy, chỉ có cái nồi không có Ký Linh của ngươi, cùng với mảnh vỡ ghép hình tận thế là vẫn được bảo tồn." "Ngươi nên biết, ngươi đã tổn thất một món đạo cụ mấu chốt." Bạch Vụ bừng tỉnh: "La bàn?" "Đúng vậy, la bàn chỉ hướng đi đến nông trường, cũng đã bị hủy diệt. Cái gọi là ra kỳ chiêu, cân nhắc hàng đầu, chính là tập kích bất ngờ" "Thế nhưng la bàn đã bị phá hủy." "Ngươi có biết người nào biết đường đi đến nông trường hay không?" Bạch Vụ nhìn Bạch Viễn, ánh mắt của hai cha con giao nhau, lúc này giữa cặn bã nam và cặn bã nam có mối liên hệ tâm can -- "Ngươi nói là Đổng Niệm Ngư? Những con đường này không có khả năng đi thông" Bạch Viễn không có phủ nhận: "Ta cũng không có sách lược cụ thể, cụ thể đi như thế nào, cũng chỉ có thể tùy thuộc vào người. Chẳng qua có thể chắc chắn là --"
"Nông trường bây giờ, hẳn là cất giấu không ít bí mật, mà người bảo vệ những bí mật này-- Tỉnh Nhất, dự kiến gần đây sẽ bận đối phó với Tỉnh Tứ." "Cho nên nông trường sẽ có một đoạn thời gian, phòng thủ yếu nhược, nhưng làm như thế nào đi đến nông trường, dùng loại phương thức nào thẩm thấu vào nông trường, là những gì người cần phải suy tính." "Tác chiến nhiều tuyến, khiến cho mỗi một tuyến đều phát huy tác dụng, ở trong cuộc chiến tiếp theo, người mới có thể đổi được...một tương lai ít tuyệt vọng hơn." Lời nói này của Bạch Viễn, khiến cho trong đầu của Bạch Vụ có mạch suy nghĩ. Trước khi rời đi, hắn hỏi ra vấn đề: "Trong nông trường đến cùng có cái gì?" "Sau 700 năm thay đổi, ta cũng không biết ở đó đến cùng có cái gì, người phải tự mình thăm dò chuyện này" Bạch Viễn chạm vào cánh của mũi của mình, phỏng đoán: "Nhưng có thể chắc chắn rằng, cho đến hiện tại, tất cả những nhân vật nông trường mà người nhìn thấy, bất kể là QK gì gì đó, thậm chí Đổng Niệm Ngư, đều tuyệt đối không phải là át chủ bài chân chính của nông trường"
Ngoài tháp, tại địa phương không xác định. Hôm nay trời mưa phùn và mù sương, Triệu Tiểu Tuyết mặc đồng phục y tá, vuốt tóc đứa trẻ, lắng nghe tiếng mưa rơi, trong mắt ẩn chứa một tia sợ hãi. Đây là nông trường số 1. Ở trong quá trình 700 năm, nông trường số 1 cho tới nay luôn là hình mẫu cho mọi nông trường. Cho dù nông trường số 7 xuất hiện mấy tồn tại cấp K. Nhưng ở trong chín nông trường, dựa theo thành tích 700 năm qua, nông trường số 1 tuy có rất ít thiên tài vượt qua thời đại đản sinh, nhưng vẫn luôn cuồn cuộn không dứt sản sinh những nhân tài có phẩm chất cao. "Mẹ, ta đói bụng" Đứa nhỏ đang ngủ say trên đùi Triệu Tiểu Tuyết đột nhiên tỉnh lại. Nó ngẩng đầu, nhìn Triệu Tiểu Tuyết, sự sợ hãi trong mắt Triệu Tiểu Tuyết lúc này lại càng sau: "Ừ...thật xin lỗi, hiện tại ta sẽ đi lấy đồ ăn ngay" "Mẹ, nếu người lại vụng về như vậy, sau khi cha trở về, ta sẽ đề nghị thay thế ngươi."
Nụ cười của đứa trẻ rất hồn nhiên, Triệu Tiểu Tuyết lại giống như nhìn thấy quỷ. "Hoặc là bây giờ ta có thể thay thế ngươi, chờ cha trở về, ta lại chậm rãi giải thích lý do" "Vâng...thật xin lỗi, thiếu gia...ta sẽ đi làm ngay!" Thiếu gia. Ở một chỗ như nông tường, tất cả trẻ em mặc dù đều sẽ được chia thành nhiều cấp bậc khác nhau vì tài năng của chúng. Nhưng nông trường ở trong lúc giáo dục, cũng không có tận lực tuyên dương người có đẳng cấp cao, địa vị cũng sẽ trở nên cao hơn. Đương nhiên, người có đẳng cấp cao, năng lực chắc chắn sẽ càng mạnh hơn, điều này là không có gì phải nghi ngờ cả. Chỉ là ở trong nông trường, ở trong mắt tất cả mọi người hẳn là chỉ có ba loại nhân vật. Cha, mę, con. Thiếu gia là một ngoại lệ, một ngoại lệ giấu ở trong nông trường số 1. Y và những đứa trẻ khác không đồng nhất, vào thời điểm sinh ra, cũng đã lớn như vậy. Nhìn từ khuôn mặt, là có chút tương tự với Đổng Niệm Ngư.
Cho nên vào thời điểm Tỉnh Nhất hỏi tên, y vừa cười vừa nói: "Ta muốn giống như tỷ tỷ, không bằng gọi ta là Tĩnh Ngư" "Cái tên này, tin tức lộ ra rất nhiều." "Nhưng ta thích." Tỉnh Nhất không có miễn cưỡng, theo ý của Tỉnh Ngư. Không có ai biết thiếu gia, Tỉnh Nhất, Đổng Niệm Ngư, ba người đến cùng là quan hệ gì. Thậm chí chỉ có hai K Ở nông trường số 1, ý thức được sự tồn tại của thiếu gia". K Bích, K Rô. Khác với các cấp bậc khác, đằng sau cấp K sẽ không xuất hiện con số cùng với chữ cái để phân chia. Các loại hậu tố tương tự như 5 Cơ C, sẽ không xuất hiện ở đằng sau K.
Bởi vì cấp K cực kỳ hi hữu, ngoại trừ mấy cấp K làm việc ở ngoài sương mù, nông trường ở trong 700 năm, tổng cộng cũng chỉ có bảy cấp K. Sớm nhất
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.