Nghĩ đến Số 0, Bạch Vụ cười cười, tiếp tục nói: "Y cho rằng ta chết rồi, cũng là hợp tình hợp lý, bởi vì phản ứng đầu tiên ta mở hai mắt ra, cũng đã rằng ta chết rồi." Ngay ở trước mặt Tỉnh Tứ, đẩy Tỉnh Lục lưu vong đến địa phương không biết, gần như tương đương với giết chết Tỉnh Lục. Khả năng nàng còn có thể còn sống, thật sự là quá thấp. "Tóm lại, ta không chết, đại nạn không chết tất có hậu phúc" Tạ Hành Tri đã nhận thấy trang bị của Bạch Vụ, lưng mang một cái nồi, một thanh đại kiếm, trên bắp đùi buộc đoản đao, bên hông là một thanh Kỵ Sĩ Kiếm. "Hậu phúc của ngươi, chính là những trang bị này?" "Xem như thế đi." Hậu phúc lớn nhất, hẳn là triệt để có điểm xuất phát giống như bọn quái vật họ Tỉnh.
Yến Tự Tại gật gật đầu, cảm thán chính mình vẫn còn đánh giá thấp Bạch Vụ, cũng đánh giá thấp Ngũ Cửu. Bạch Vụ đã trải qua lột xác, Ngũ Cửu cũng giống như vậy. Trước kia thủ đoạn của Ngũ Cửu rất ít, nhưng hiện tại thủ đoạn của Ngũ Cửu có thể nói là đủ loại. Chẳng qua là khi Ngũ Cửu thành thành thật thật kể về kinh lịch cùng với Ác Đọa nào đó, biểu tình của Yến Tự Tại cùng với Tạ Hành Tri là lạ. Bởi vì Nguyễn Thanh Vân, liền an bài ở trang viên Yến gia, Nguyễn Thanh Vân sẽ thường xuyên hỏi tình huống của Ngũ Cửu. Yến Tự Tại đều là tốt khoe xấu che, hiện giờ Ngũ Cửu trở về, tất nhiên là sự tình tốt. Nhưng giác quan chung...cho Yến Tự Tại cảm giác làm sao lại không được tự nhiên như vậy? "Ngươi cùng với con mèo kia, thật sự là bằng hữu bình thường?" Cuối cùng Yến Tự Tại vẫn không có nhịn được, hỏi ra một vấn đề không có quan hệ. Ngũ Cửu rất kỳ quái: "Bằng không thì sao chứ? Chẳng qua nàng cũng coi như một nửa lão sự của ta, đã cứu ta không dưới trăm lần, không có nàng, ta không thể sống đến hiện tại." "Được, ta không hỏi nữa."
Kiêu ngạo như Yến Tự Tại, đột nhiên cảm giác được vấn đề của mình rất ngu. Một người thẳng thắn vô tư quang minh như Ngũ Cửu, loại vấn đề này liền không nên hỏi. Tâm trí của y quay trở lại chủ đề chính: "Hiện tại người định làm gì?" Vấn đề này là hỏi Bạch Vụ, nếu như Bạch Vụ đã trở về, những vấn đề hao tâm tốn sức này liền giao cho Bạch Vụ là được rồi. Dù sao thì trong ba người ở đây: Ngũ Cửu, Yến Tự Tại, Tạ Hành Tri đều có một nhận thức chung -- Bạch Vụ thật dễ dùng. Bạch Vụ nói: "Lâm Vô Nhu Doãn Sương Trịnh Nhạc bọn họ cấu thành tiểu đội vượt biển khẳng định là không được, thực lực mạnh nhất chính là Trịnh Nhạc cùng với Vương Tố" "Bọn họ ở trong sương mù, ngược lại xem như là nhân vật một phương, nhưng đó là vào trước khi Tòa Tháp xuất hiện." "Hiện giờ nồng độ méo mó bên ngoài sương mù gia tăng trên phạm vi lớn, có thể nói bên ngoài sương mù khắp nơi đều có Ác Đọa, hơn nữa nội tình của nông trường, tuyệt đối là vượt quá tưởng tượng" Ba người gật gật đầu, Yến Tự Tại nói: "Mục đích của đội 7 quân đoàn điều tra, còn có mấy vị đội
trưởng phân đội cùng với Trịnh Nhạc Vương Tố, ở chỗ tìm được Tòa Tháp ở bên ngoài sương mù. Xây dựng một hệ thống tọa độ" Tạ Hành Tri bổ sung: "Nhưng Bạch Vụ nói không có sai, năng lực tác chiến của bọn họ vẫn còn thấp, mặc dù nói như vậy là rất không thích hợp, nhưng ngoại trừ Trịnh Nhạc cùng với Vương Tố, những người khác, bất kể là nhóm đội trưởng phân đội, hay là đám người Lâm Vô Nhu Doãn Sương đội 7...ở trước mặt cường địch chân chính, cũng không có gì khác nhau với tiểu lâu la." Tại một cái thế giới như vậy, có đôi khi xác thực rất bất đắc dĩ. Cái gọi là chuỗi sức mạnh cấp bốn, thả ở thời kì Tòa Tháp bình thường, chính là một cao thủ. Nhưng cao thủ như vậy, đối mặt với nguy hiểm ngoài tháp, đối mặt với cao thủ cấp bậc kẻ thống trị, giống như là kiến hôi vậy. Cho dù lúc trước Yến Tự Tại tập hợp những cao thủ này, nhưng những cao thủ này có thể vượt qua một ít khu vực màu đen, hoặc là vượt qua khu vực màu đỏ đi đến thế giới ngoài sương mù hay không, đều vẫn còn là một dấu hỏi. "Bọn họ gặp phải nguy hiểm, sẽ sử dụng dĩa quay trở về, nhưng sự tình đi đến bên ngoài sương mù, là không thể trì hoãn" Tạ Hành Tri nhìn về phía Bạch Vụ.
Bạch Vụ sờ cằm nói: "Việc trước mắt cần phải làm bên ngoài sương mù, là liên hệ với thế lực thuyền cứu nạn, chuẩn bị cho khả năng xấu nhất" "Cái gì là khả năng xấu nhất?" Yến Tự Tại có một loại dự cảm bất hảo. Bạch Vụ chỉ chỉ trần nhà: "Khả năng xấu nhất, chính là Tòa Tháp bị hủy diệt, con quái vật trên đầu chúng ta kia, bị Tỉnh Nhật cứu đi." Tòa Tháp bị hủy diệt. Khi nói mấy chữ này, ba người đều cảm thấy rất trầm trọng và xa xôi, nhưng thực tế thì...tất cả đều không còn xa xôi nữa. Thậm chí là lửa sớm lông mày. "Cho nên chỗ tránh nạn, thành phố máy móc, thuyền cứu nạn, là đường lui cuối cùng của chúng ta, đương nhiên, tốt nhất là chúng ta có thể thu được Tòa Tháp, không cần dùng những đường lui này, thế nhưng, khả năng này không cao, cho dù thực lực của ta bây giờ đã hơn xa ngày xưa, ta cũng không có nắm chắc" Trở về từ thành phố Đằng Lâm, Bạch Vụ đã hiểu được một sự kiện, hi vọng vô vị rất đáng sợ.
Hiện tại hắn phải cho một vài người bạn đồng hành của mình hiểu được mức độ nghiêm trọng của tình hình. "Cho nên hiện tại, quan trọng nhất là xây dựng một đội ngũ tiêu chuẩn Tòa Tháp cực hạn, đi đến sương mù, một mặt là liên hệ với thuyền cứu nạn, một mặt là thủ vệ Tòa Tháp." "Mà ở trong quá trình này, Yến Tự Tại, người cùng với Tạ gia vẫn như trước phụ trách trấn thủ Tòa Tháp, đồng thời ở trong thời gian ngắn nhất, làm tốt chuẩn bị Tòa Tháp bị phá hư, cũng chính là chuẩn bị di chuyển." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play