Hiện giờ quy mô của chỗ tránh nạn xa xa không bằng Tòa Tháp. Nếu như Tòa Tháp bị công phá, như vậy lựa chọn của nhân loại, cũng chỉ có ba loại. Chỗ tránh nạn. Thuyền cứu nạn. Cùng với lựa chọn bết bát nhất-- ở trong tòa thành phố Mai Nam "nông trường" kia, chấp nhận bị đám Ác Đọa nuôi nhốt. Tương lai bên trong gợi ý đúng là vẫn sẽ tới. Dự cảm của Bạch Vụ rất mãnh liệt, nếu như không đi đến thành phố Đằng Lâm, có lẽ ngay cả mình bây giờ, cũng không có biện pháp thủ được Tòa Tháp. Là dùng tốc độ nhanh nhất đi đến thành phố Đằng Lâm, tìm kiếm hai thanh vũ khí Thất Nguyên Tội, sau đó trợ giúp Tòa Tháp? Hay là hiện tại liền trợ giúp Tòa Tháp, tự mình tọa trấn chỉ huy? Thời gian cấp bách, Bạch Vụ nhanh chóng hạ quyết tâm-- "Ta không thể trông cậy vào bởi vì ta không có chết, tất cả tương lai tồi tệ đều sẽ thay đổi, ta nhất định phải phân tích chính xác. Biển mây màu máu ở biên giới Thực Thành, hiện tại thời gian hao
phí khi ta đi đến thành phố Đằng Lâm, ít hơn nhiều so với thời gian ta đi ra bên ngoài sương mù, và nước xa không cứu được lửa gần...muốn chân chính thoát khỏi tương lai méo mó, phải có được lực lượng chống lại những người chơi cờ này" Bất luận là xuất phát từ lý tính hay là trực giác, Bạch Vụ đều quyết định đi đến thành phố Đăng Lâm trước.
Tại thành phố Bách Xuyên, mặt trời thiêu đốt treo trên bầu trời cao. Ngũ Cửu chào tạm biệt Lê Hựu, trở lại Tòa Tháp một lần nữa, sau đó thông qua Tòa Tháp, đi đến chỗ tránh nạn thành phố Bách Xuyên. Mặc dù cách làm việc của y tuy không bị trói buộc như Bạch Vụ, nhưng rất ổn định. Đến chỗ tránh nạn, Ngũ Cửu là vì hỏi một vài vấn đề. Ở trung tâm của tòa nhà dạy học, nhóm tắm trắng đó có thể biết được nhiều bí mật của thế giới thông qua quan sát. Ngũ Cửu đã hạ quyết tâm, đi thành phố Đằng Lâm tìm kiếm thi thể của Bạch Vụ. Nhóm tắm trắng
nhanh chóng chỉ phương hướng cho Ngũ Cửu. Vì vậy thời gian Ngũ Cửu đi đến thành phố Đặng Lâm, rút ngắn không ít. Đồng thời Ngũ Cửu cùng với Lê Hựu đã thành lập một loại khế ước nào đó, Lê Hựu sẽ thường xuyên để cho Ngũ Cửu thông qua giác quan của nàng, quan sát biến hóa bên ngoài sương mù. Hiện tại Phúc Đảo, Tân Đảo, Mã Lợi, Kim Quốc, đều đang ở trong tình trạng vô chính phủ, cả nước đang phải chạy trốn. Thực sự không phải là Ác Đọa tan rã quốc gia một cách dễ dàng, mà là Ác Đọa tan rã nhân loại một cách dễ dàng. Tâm tình tiêu cực bạo phát, có thể nói là chúng sinh ngang hàng. Ngoại trừ một số ít người có rất ít tâm tình tiêu cực vào ngày thường, bất kể địa vị và nghề nghiệp của họ như thế nào, tiền tiết kiệm bao nhiêu, chỉ số thông minh bao nhiêu, trông họ có ưa nhìn hay không, cũng sẽ biến thành Ác Đọa. Mai Nam cũng vậy, chỉ là ở trong một thành phố của Mai Nam, khẩu hiệu thành phố thần phụ hộ được hô vang. Lê Hựu báo cho Ngũ Cửu, thành phố thần phụ hộ chính là thành phố Tang Thiết Mai Nam. Nơi này
đã từng là thành phố Số 0 dùng để hoàn thành thần máy móc hàng lâm. Lúc ấy Ngũ Cửu còn chứng kiến một màn này. Chỉ là dường như ai đó đã lợi dụng điểm này, dẫn dắt nhân loại về hướng thành phố này. Nghe nói giá nhà của thành phố Tang Thiết đã tăng gấp ba ngay lập tức. Không chỉ là giá nhà, rất nhiều thứ cũng bắt đầu trở nên ma huyễn. Card màn hình, điện thoại di động, đồ trang sức, túi xách, đồng hồ, những thứ mà ngày thường đàn ông cũng như phụ nữ quan tâm giờ đây trở nên vô nghĩa. Một hộp đồ hộp, một bịch mì gói rẻ tiền đổi được mấy cần đồ trang sức. Bởi vì thành phố Tang Thiết -- không có Ác Đọa, mọi người cũng sẽ không bởi vì tâm tình tiêu cực mà biến thành Ác Đọa. Thành phố Tang Thiết giống như là một thành phố được thần phù hộ. Chỉ chẳng qua tiến vào thành phố Tang Thiết, cần phải hiến máu đúng giờ. Ngoài ra, những nữ nhân có tiềm năng sinh con ở thành phố Tang Thiết cũng sẽ được trợ cấp rất nhiều. Ngũ Cửu ở trên đường đi liền biết những tin tức này, Lê Hựu nói: "Hiện tại đi theo ta, hoặc nói là đám người đi theo ngươi, có 2/3 số người đã dao động, bọn họ
quyết định đi đến thành phố này." "Và 1/3 số người còn lại, quyết định tiếp tục đi theo ngươi, đi đến Tòa Tháp. Ngày hôm qua, ta đã phân phát xong vật tư." Chỉ cần bảo trì giác quan chung, mùi Lê Hựu có thể ngửi thấy, xúc giác cảm nhận được, thanh âm nghe được, cảnh tượng nhìn thấy, cũng có thể truyền đi cho Ngũ Cửu, thậm chí bao gồm cả lực lượng lấy được. Trái lại cũng thế. Lê Hựu không thích những kẻ tham lam ghê tởm này, nhưng tôn trọng ý nghĩ của Ngũ Cửu, cho nên thường xuyên sẽ hỏi Ngũ Cửu nên xử trí như thế nào. Ngũ Cửu chỉ nói: "Mang bọn họ đi đến bên ngoài Tòa Tháp là được rồi, bằng hữu của ta đã bắt đầu triển khai rồi." Bất kể là thành phố thần phù hộ - thành phố Tang Thiết, hay là Tòa Tháp, tin tức hai địa phương này là nơi tránh nạn cũng đã được truyền ra. Thông qua Lê Hựu, Ngũ Cửu nhìn thấy nhiều đoàn thể sinh tồn đang hướng đến thành phố Tang Thiết hoặc là Tòa Tháp.
Giữa đường xảy ra nhiều lần Ác Đọa hóa, bởi vì vật tư thưa thớt, dẫn đến một ít đoàn thể sinh tồn, lựa chọn ăn cướp các đoàn thể khác. Bọn họ cho rằng vũ lực có thể giải quyết được vấn đề, nhưng lại quên mất rằng ai có vũ lực mạnh hơn đã không còn quan trọng, điều quan trọng bây giờ là "tâm tình" của ai nhạy cảm hơn. Cường giả cướp bóc kẻ yếu, kẻ yếu ở trong tuyệt vọng biến thành Ác Đọa, trở thành cường giả. Ngay cả đội ngũ của Lê Hựu cũng từng bị người nhớ thương, chẳng qua Lê Hựu đã giải quyết toàn bộ những người này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT