Nhịp tim đập của Bạch Vụ hơi có gia tốc, qua cửa một khu vực đối với hắn mà nói là rất bình thường, từ khi đi đến thế giới này, hắn đã đi qua vô số khu vực. Nhưng lần này, Bạch Vụ lộ vẻ bối rối: "Ta không phải là đã thất bại sao?" "Đúng vậy...sư phụ, ngài nói ngài đã thất bại, thế nhưng ngài không có! Ngài đã thành công! Hiện tại chỉ cần không chủ động tới gần ma tháp này, nỗi sợ hãi mỗi ngày tử vong 100 người hẳn là sẽ không có khuếch tán!" Trong ánh mắt Đường Cảnh nhìn về phía Bạch Vụ, rõ ràng là ánh mắt fan cuồng nhìn thần tượng. Vô số lời nhắn trong diễn đàn có thể cho thấy tỷ lệ tử vong ở nơi này cao như thế nào. Nhưng giống như mấy lần trước vậy...sư phụ sẽ luôn có thể biến nguy thành an! Chẳng qua vào thời điểm Đường Cảnh hưng phấn, tay của thần tượng lại đột nhiên run lên. Lần đầu tiên, trên mặt của Bạch Vụ xuất hiện một loại biểu tình tan vỡ trước đó chưa từng có.
Hắn như thể so với trước kia không có khác nhau, nhưng Đường Cảnh tỉ mỉ nhìn, có thể cảm nhận được trong mắt sư phụ cất giấu tâm tình rất nhỏ, khó có thể phát giác-- Giống như là cất giấu bị thương, cũng giống như là cất giấu vui sướng. Vô SỐ ý niệm khơi dậy những tâm tình khác nhau trong tâm trí của Bạch Vụ, những tâm tình này va chạm, khiến cho hắn ở trong mắt Đường Cảnh...giống như là một người vừa mới sống sót sau tai nan: "Ta tưởng rằng ta đã thất bại, bị Phó Đoàn Trưởng giết chết dẫn đến việc rời khỏi trò chơi, nhưng hiện tại xem ra...ta không có thất bại?" "Ta lại thành công qua cửa phiến khu vực này...cũng chính là, lựa chọn cuối cùng kia của ta...kỳ thật không có sai?" Đường Cảnh nghe không hiểu lời sư phụ lẩm bẩm, y chẳng qua là cảm thấy sự phụ luôn luôn lộ ra biểu tình khoan thai tự đắc, hiện tại trông...rất chân thật. Bạch Vụ giật mình tại chỗ, một đêm không ngủ, cũng không có khiến cho năng lực suy nghĩ của hắn chậm đi. "Nếu như lúc ấy ta chọn A, liệu có nghĩa là ta sẽ đánh nhau với y một trận? Có lẽ ta sẽ giết chết y.."
"Thế nhưng đó mới là lựa chọn sai lầm, đó mới là lựa chọn sai lầm!" "Lựa chọn sau mới là chính xác! Cho nên y không có giết chết ta! Đúng rồi..ta một mực không để ý đến một sự kiện...chó địa ngục bị một đao của y chém giết, nhưng vì sao đến lượt ta, ta lại là bị một Cỗ lực lượng đánh bay?" "Nhưng chuyện gì đã xảy ra sau đó...ta đã không thể biết." Bạch Vụ liên tục lẩm bẩm, ngữ khí khi thì hưng phấn, lại khi thì mang theo một loại cảm giác bị thương. Đây là lần đầu tiên, Đường Cảnh có thể cảm nhận được trên người sư phụ tản mát ra tâm tình tiêu cực. Liền ngay cả Hứa Linh cũng rất kinh ngạc, nàng với tư cách là Ác Đọa, cảm nhận được tâm tình tiêu cực của vô số người, trên đường phố, trong trường học, thậm chí cư dân phụ cận, khắp nơi đều có. Nhưng nàng chưa từng cảm nhận được loại tâm tình này ở trên người Bạch Vụ. Hắn đang bị thương vì ai? Lại đang mừng rỡ vì ai? Bạch Vụ đi tới ngoài cửa, ngồi xổm ở bậc thềm trước cửa, bóng lưng có chút tiêu điều, sau khi hắn
trầm mặc một hồi, mới nhìn lên bầu trời chậm rãi nói: "Nếu như y vẫn là y, nếu như y cũng không có thay đổi..." "Vậy vào thời điểm y đích thân giết chết Tần đoàn trưởng cùng với đồng bọn ngày xưa, nhất định là
mang theo giác ngộ rất trầm trọng, phải không?" Đường Cảnh nhìn bóng lưng sư phụ, nghe sư phụ nói những lời này, đột nhiên nhớ tới một trò chơi
mình từng chơi. Trò chơi đó cũng có tên là ma tháp. Sau khi thu thập tất cả trang bị, đánh bại rất nhiều quái vật, lấy được không ít chìa khóa–– đi khiêu chiến Đại Ma Vương, cuối cùng lại thua bởi Đại Ma Vương. Vì vậy bắt đầu lại một lần nữa, cuối cùng phát hiện ra...đấng cứu thế không phải là mình, mà là một người hoàn toàn khác. Sư phụ cho rằng mình đã thua, cho rằng ở trong khu vực méo mó mới xuất hiện kia, hắn đã làm ra lựa chọn sai lầm. Nhưng hiện tại nhìn lại, lựa chọn của sư phụ là rất đúng. Không biết ở bên trong khu vực kia, sư phụ đã trải qua cảnh tượng như thế nào, chẳng qua Đường
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT