Một đêm trôi qua, Bạch Vụ rốt cục cũng có thể rời đi, sau khi căn dặn Lư Ân xong, lựa chọn của Bạch Vụ lại tới. [Lúc này ánh mặt trời còn chưa chiếu vào cửa sổ, nhân viên công tác đều đang ngủ, người cho rằng là thời điểm rời đi, người quyết định --] [A: Căn phòng này coi như không tệ, ta quyết định tiếp tục đợi một ngày.] [B: Diệt khẩu cậu bé rời đi, bởi vì hành tung của ngươi không cần có người thứ hai biết.] [C: Rời đi một mình, đồng thời an bài cậu bé tiến hành báo động, cung cấp tình báo giả.] [D: Rời đi một mình.] Bạch Vụ lựa chọn D. C rất tốt, nhưng điều này cũng có thể khiến Lư Ân bị hoài nghi, nhất là bác sĩ còn là một kẻ biến thái.
Nếu như đã đáp ứng muốn cứu người, Bạch Vụ cũng không muốn mang đến phiền toái cho Lữ Ân. Vào thời điểm lựa chọn D, Bạch Vụ thấy được "hậu quả" do ánh mắt của mình đưa ra. [Nếu chọn A, ngươi sẽ bị người trong phòng đối diện của Lư Ân báo cáo, nếu như người chọn B, Lư Ân sẽ trốn chui trốn nhủi, cuối cùng người vẫn sẽ bị bắt được. Nếu như người chọn C, bác sĩ biến thái cũng không hề tin tưởng Lư Ân, chúc mừng ngươi, ngươi đã lựa chọn đúng một lần nữa, nhưng ta thật sự muốn cung cấp cho ngươi thêm lựa chọn E-crời khỏi trò chơi. Dù sao thì hiện tại bên ngoài cũng rất đặc sắc, có ba người mà người muốn gặp.] Bạch Vụ không hiểu câu đố này, ở bên ngoài? Chỉ chính là bên ngoài ma tháp, hay là bên ngoài bệnh viện?
Ba người mình muốn gặp là ai? Bạch Vụ không có suy nghĩ nhiều, lựa chọn chính xác tượng trưng cho sinh mệnh kéo dài và cũng tượng trưng cho một phần thưởng mới. Vào thời điểm Bạch Vụ mở cửa, hắn lấy được nhắc nhở mới-- [Ngươi đã thành công sinh tồn một ngày, người sẽ có thể tăng thêm một lựa chọn mới trong lựa chọn tiếp theo của mình.]
Tăng thêm một lựa chọn mới...khiến cho Bạch Vụ hai mắt tỏa sáng. Đây chẳng khác nào tăng thêm độ tự do cho trò chơi. Rời khỏi căn phòng, Bạch Vụ phát hiện ra phòng thuốc đã trống không, thuốc thử màu đen đã bị lấy đi, hắn dự định tranh thủ thời gian hoạt động tự do, lẻn vào phòng hồ sơ. Những phòng hồ sơ cũng đã triệt để bị khóa.
Toàn bộ tầng 3, đã không còn địa phương có thể thăm dò. "Trò chơi rốt cuộc vẫn là trò chơi...một khi không có quy định thời gian hoàn thành thăm dò, rất nhiều thứ liền không thể thăm dò" Phải tiêu hao chìa khoá để mở cửa phòng hồ sơ, Bạch Vụ không quá tình nguyện, vì vậy hắn không có tiếp tục dừng lại tầng này. Một lần nữa đi tới cầu thang, đi đến tầng 1. Đi đến tầng 1, cửa bệnh viện đã bị khóa, Bạch Vụ phải đối mặt với một sự lựa chọn mới -- [Bệnh viện yên tĩnh, vị y tá hôm qua dường như đã biến mất, ngươi không biết nàng đã xảy ra chuyện gì, nhưng ngươi cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, người cần vào trước khi ánh mặt trời chiếu tới, nắm chặt thời gian --]
[A: Tìm kiếm người mắc bệnh màn sương mù đen số 4. Y dường như ở tầng hầm.]. [B: Người chết thường có giá trị hơn người sống, người phải tìm được nhà xác.] [C: Mở cửa bệnh viện ra, thừa dịp trời còn chưa sáng, sớm rời khỏi nơi này.] [D: Ngươi vẫn quyết định mở ra toàn bộ cửa phòng bệnh.]. [E: Tự chủ hành động. Một khi chọn lựa chọn này, lần tiếp theo sẽ không được kích hoạt.]] Rời khỏi bệnh viện tự nhiên là không được, bởi vì sự tình virus còn chưa có điều tra rõ ràng. Người chết và người sống ai có giá trị hơn, còn tuỳ thời điểm. E có vẻ như là lựa chọn tự do, Bạch Vụ suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định tạm thời không cần tự chủ hành động trong cảnh tượng này. Hắn lựa chọn A. Người mắc bệnh màn sương mù đen số 4, có thể cảm giác được nông trường, mà Lư Ân trong phòng bệnh đặc biệt là đến từ nông trường. Nội dung ẩn chứa trong kịch bản này, Bạch Vụ luôn cảm thấy như là một đoạn gợi ý. Hắn đã được Lư Ân gợi ý, hiện tại cần đạt được một đoạn gợi ý khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play